1.
Lục Ngôn và Lâm Thường cùng nhau thành lập công ty.
Một buổi chiều nọ sau giờ tan làm, Lâm Thường nhớ tới ngôi trường mà em trai mình đang học ở gần đây, anh muốn tới đón bé nó tan học. Anh quay sang hỏi ý Lục Ngôn, xem hắn có muốn đi cùng anh hay không?
Lục Ngôn không có ý kiến, ngược lại còn ở trên đường đi cảm thán vài câu – "Em trai ông có phải là cục bông nhỏ thích khóc nhè đó không? Nhanh thật, vậy mà đã trở thành học sinh cao trung rồi?"
Lâm Thường vừa chú ý đường đi phía trước, vừa cười cười tiếp lời – "Ông tốt nhất đừng có mà ở trước mặt nó nói mấy câu như vậy, người ta đã 17 tuổi rồi, sĩ diện lắm đó"
Lục Ngôn âm thầm tính toán lại một chút về khoảng cách tuổi tác giữa hắn và Lâm Cửu Cửu, lẩm ba lẩm bẩm – "Cách nhau tận chín tuổi cơ à, vậy thì vẫn còn nhỏ lắm"
Lâm Thường đậu xe ở bãi đỗ xe trước cổng trường, trường học tan học chưa bao lâu, anh đã nhìn thấy Lâm Cửu Cửu bước ra từ cổng lớn.
Dáng người của Lâm Cửu Cửu cao cao gầy gầy, khuôn mặt cũng thanh tú, lúc cười còn có lúm đồng tiền xinh xinh. Mặc dù ở trên người chỉ là đồng phục bình thường, bé nó vẫn có thể nổi bật lên giữa đám đông.
Lâm Thường bấm còi xe mấy cái liền, Lâm Cửu Cửu nhìn thấy bảng số xe quen thuộc, vẫy vẫy tay, tủm tỉm cười mà chạy tới.
Lục Ngôn ngồi ở ghế phụ, lần đầu tiên hắn hiểu được thế nào là cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-phien-tui/171037/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.