Đầu bị đau, Lâm Cửu Cửu nằm ở trên giường lăn lộn, tiếng chuông điện thoại đúng lúc vang lên, thật là ồn ào. Lâm Cửu Cửu gian nan đứng dậy, mơ mơ màng màng tắt chuông báo thức.
Tiếp tục nằm ở trên giường.
Sau đó,
"Nhanh lên nào"
"Hôn đi"
"Anh không khen em!"
"Em không cho phép anh nảy sinh mưu đồ xấu với em"
"Con ma men mà cũng biết người ta có mưu đồ xấu sao?"
"Cùng nhau ngủ sẽ biết!"
Lâm Cửu Cửu che chăn kín mặt, kí ức của tối qua bỗng chốc tràn về, cậu thật lòng không hề muốn nhớ lại một chút nào.
Xong rồi, xong đời thật rồi!
Cậu uống say tới mức nào lại thành ra bộ dạng như vậy a! Nghĩ gì nói đó, phẩm chất liền kém đi luôn?
Thật là phiền phức, làm sao có thể đối mặt với 'anh Lục Ngôn' nữa đây!
'Anh Lục Ngôn' sẽ không cảm thấy cậu là người tùy hứng đi?
Lâm Cửu Cửu – người đang cảm thấy mình rất tùy hứng, nhìn xuống quần áo của mình, áo khoác đồng phục bị cởi, may là vẫn còn mặc áo thun ở bên trong. Thế nhưng, phần dưới chân lại trần trụi nha.
Quần đồng phục cũng bị cởi rồi.
Lâm Cửu Cửu cố gắng nhớ lại một chút, lại hoàn toàn không nhớ được Lục Ngôn làm sao có thể cởi được đồng phục của cậu ra. Cái này, cậu có bị chiếm tiện nghi không?
Cái gì nên nhớ thì không nhớ, cái không nên nhớ lại chẳng thể quên.
Lâm Cửu Cửu mặc lại quần áo vào, vừa mở cửa phòng liền nghe thấy tiếng động từ phòng bếp, hiện tại cậu không có tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-phien-tui/1653551/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.