Mạnh Hoài An mời Lâm Táo ăn cơm có thể so với tin dữ, nháy mắt dập tắt kích động của cô khi kí hợp đồng.
Tần Lộ thật ra rất kích động, nhưng nhìn em họ như trái cà tím héo, Tần Lộ cũng không dám nói gì.
Hai người một đường im lặng trở về phòng trọ.
Đồng hồ treo trên tường, thời gian 5h20 chiều.
Khoảng cách Hàn Luật đến còn chưa đầy 40 phút.
Lâm Táo nghĩ tới cuộc nói chuyện không lâu trước đây.
Hàn Luật: "Lâm tiểu thư, tôi 6h sẽ đến đón ngài, ngài có thuận tiện không?"
Có lẽ nhìn Hàn Luật là người tương đối dễ nói chuyện, Lâm Táo thử hỏi: "Tôi có thể không đi sao?"
Đầu bên kia an tĩnh vài giây, ngay sau đó vang lên thanh âm ôn hòa: "Sáng mai Mạnh tiên sinh sẽ quay lại thành phố S, nếu tối nay không gặp được Lâm tiểu thư, Mạnh tiên sinh nhất định không cao hứng."
Mạnh tiên sinh không vui....
Chỉ cần nghĩ đến khuôn mặt lạnh như băng của Mạnh Hoài An, Lâm Táo không dám cự tuyệt nữa "Được, được tôi đi..."
"Chị họ, em nên làm cái gì?" Lâm Táo tuyệt vọng nhìn về phía Tần Lộ xin giúp đỡ.
Tần Lộ cười như không cười nhìn cô: "Nếu không muốn đi vậy đừng đi."
Lâm Táo khóc đến nơi: "Em sợ hắn trả thù."
Tần Lộ buông tay: "Vậy đi thôi."
Lâm Táo muốn khóc, ăn cơm thì không sao, cô sợ ăn cơm xong rồi còn muốn...
Tần Lộ thở dài, thu hồi vui đùa, cô nghiêm túc nói: "Em họ, chị không biết giúp em như thế nào, việc này nếu xảy ra với chị. Mạnh Hoài An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-phien-toi-kiem-tien/168971/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.