Bữa tối kết thúc, theo yêu cầu của Jenny thì Jenny và Kelvinđi bộ về nhà. Từ nhà Henry đến nhà Kelvin chỉ khoảng 1,5 kmthôi nhưng mà đi bộ chắc cũng mệt đấy. Thế mà chẳng thấy Jenny than lời nào. Kelvin thì lại càng không, đoạn đường này choKelvin chạy về còn được chứ nói gì đi bộ. Giờ đang là mùahè, ban ngày rất là nóng, muốn đi chơi đâu cũng vừa ra tới cửa là thấy sợ rồi, chưa nói gì tới đi chơi, tụt hứng luôn. Đêmvề, sương rơi xuống, thời tiết chuyển sang mát mẻ hơn, thế nênđi dạo vào buổi tối mùa hè thì còn gì bằng nữa. Kelvin vàJenny vừa đi vừa cười nói vui vẻ. Đi gần tới nhà, có 3 đôi cột đèn cao áp liên tiếp không sáng, chắc lại bị hỏng hay gì đó,tạo ra một đoạn đường tối không có đèn, mà đây còn là đoạnđường ít người qua nữa. Jenny sẽ sợ lắm, nhưng mà có ánh đèncác cột khác phản vào tạo ra ánh sáng mờ mờ nên đỡ tối hơn,cộng thêm bên cạnh Jenny có Kelivn luôn nắm chặt Jenny nữa, thếnên Jenny chẳng còn sợ gì cả. Hai người tiếp tục đivà......"Đoàng".....Một tiếng súng vang lên xé toạc cả khônggian khá yên tĩnh. Mùi máu tanh sộc vào không khí. Mùi đauthương bao bọc cả không gian.....
Tại phòng cấp cứu
Dòng chữ đỏ với nút đèn đỏ sáng lên, bác sĩ đi vào thì nhiều mà ra thì ít, từng hộp máu cứ thế được lấy vào mà chẳng mộtai dừng lại nói cho những người ở ngoài biết bên trong đang cóchuyện gì sảy ra. Những gì đang diễn ra cứ thế vô tình làm aiđó tuyệt vọng và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-osin-nua-lam-nguoi-yeu-anh-di/3251864/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.