Bữa tiệc diễn ra trong tiếng cười vàtiếng nói. Kelvin chỉ biết bữa tiệc này là để mừng bạn cũJenny trở về chứ không nghi ngờ gì cả. Jenny cũng chỉ biết nặn ra những nụ cười giả tạo, chả biết phải nói gì nhiều. Tronglúc mọi người mải nói chuyện, Jenny bước ra góc sân nghe điệnthoại sau đó đứng đấy luôn để giải toả tâm trạng. Jenny tựthấy thương bản thân mình quá. Ken và Mary cưới rồi, có conrồi. Henry với Emily cũng về cùng một nhà rồi. Kelvin với Junsắp làm đám cưới. Chị Sandy cũng lấy chồng rồi, không thể lúc nào cũng ở cạnh Jenny được. Mọi người có đôi có cặp, cònmỗi Jenny cô đơn một mình. Từ lúc sang Mĩ, biết bao nhiêu ngườingỏ lời mà Jenny không đồng ý vì Jenny chỉ yêu mỗi Kelvin thôi.Jenny không muốn đem những người kkhác về làm ngày thay thếKelvin, họ không có tội mà Biết đó bây giờ chỉ là tình đơnphương không có kết quả nhưng không thể vì thế mà Jenny hết yêuKelvin được. Jenny cũng chẳng hiểu sao mình yêu Kelvin nhiều đếnthế nữa. Chỉ đơn giản là yêu thôi, yêu không lý do.
- Này, chúng ta thật sự là bạn cũ à?_Kelvin tiến lại hỏi Jenny.
- Ừ._Jenny giật mình quay người lại nhẹ giọng đáp Kelvin. Ghethoáng qua tiếng ừ đó thật bình thường, ngẫm lại mới cảmnhận được sự chua sót, tủi thân ẩn chứa trong đó.
- Sao tôi cứ có cảm giác là lạ với bạn sao ấy._Kelvin chẳng ngại nói ra cái cảm giác khó tả tron lòng.
- Chúng ta là bạn._Jenny cười, nói như muốn khẳng định với Kelvin rằng hai người đơn thuần là bạn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-osin-nua-lam-nguoi-yeu-anh-di/3251855/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.