- Ngoan, đứng lên đi, chị lên gọi Jenny xuống cho._Sandy nghĩ đã đến lúc sự thật được phơi bày.
Mắt Mary sáng rực lên, thái độ thay đổi hẳn, đứng dậy ngay sau lời nói của Sandy, tay quệt mấy giọt nước mắt trên má. Tim Maryđập thình thịch. Thời gian lúc này đối với Mary sao lại trôichậm thế. Chắc tại Mary nôn nóng muốn gặp Jenny quá rồi. Vàgiây phút mong đợi của Mary cuối cùng cũng đến, chị Sandy bướcxuống cùng một cô gái đi theo sau. Cô gái đó có mái tóc màuhạt dẻ làm xoăn nhẹ, bận trên mình một chiếc váy ngủ trắngtinh khiết và người đó không ai khác là Jenny. Lần này Mary cóthể chắc chắn, không nhầm vào đâu được nữa. Jenny vừa bướcxuống hết bậc thang cuối cùng Mary đã lao tới ôm lấy Jenny rồikhóc sướt mướt. Jenny cũng vậy, cũng ôm lấy Mary và khóc. Tình bạn suốt bao năm qua như bị dồn nén đến bây giờ mới có dịpđược bật ra khiến cho Mary và Jenny không nói nên lời mà chỉbiết khóc thôi. Mary đang vui lắm, được ôm người bạn bằng dabằng thịt mà suốt bao năm qua chỉ được thấy trong giấc mơ bảosao không vui được. Mary cũng đang vui vì một khi đã tìm đượcJenny thì sẽ có cơ hội ngăn cả đám cưới của Kelvin và Jun.Jenny cũng chẳng kém. Bởi lẽ đã lâu lắm rồi Jenny không đượctán chuyện, không được đi chơi cùng những người bạn của mình.Dù đây chỉ là cái ôm hội ngộ nhưng đủ để xoá đi khoảng cáchbao năm qua. Sandy chỉ đứng nhìn và nhìn được cả tình bạn giữa hai cô gái này. Chỉ buồn là hoàn cảnh đưa đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-osin-nua-lam-nguoi-yeu-anh-di/3251853/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.