- Mắtcủa Kelvin bị mù rồi, để chữa được chỉ có một cách duy nhấtlà thay mắt. Nhưng hiện giờ không có ai hiến mắt cả._Ken dùnghết cam đảm của mình để nói, Ken biết nói ra mấy nàng nhà tasẽ bị sôck, nhưng cũng không thể giấu mãi được, tạm thời giấuchỉ Jenny được thôi.
Tai Emily như ù đi, nước mắt thì dàn dụa lăn trên má, lòng đau thắt lại khi biết người anh traimình yêu thương bây lâu nay bị mù. Henry ôm Emily vào lòng thay cho lời động viên, an ủi. Còn Mary thì đứng lặng người không biếtphải nói gì nữa...."Bụp"...Theo phản xạ, Mary ngoảnh đầu lạinhìn sau khi nghe tiếng động lạ ngoài cửa phòng. Rồi sự tò mò đã đưa Mary ra đến ngoài cửa và....
Thực ra Jenny chẳng đi đâu cả, Jenny tinh ý nhận ra lời nói của Henry có gì đó không đúng, nên mới giả vờ nói đi ra ngoài rồi núpở cửa phòng và nghe hết đoạn hội thoại ngắn trong phòng. Cólẽ là những tai biến cứ liên tiếp sảy ra khiến Jenny không thểchịu đựng nổi nữa mới ngất đi như thế.
- Jenny bị sao vậy?_Ken chạy ra xem
- Gọi bác sỹ cho Jenny đi._Henry và Emily cùng ra
15 phút sau...
- Bác sỹ, cô ấy không sao chứ._Ken
- Không, cô ấy không sao cả, chỉ là tinh thần bị sôck quá nặngnên mới ngất đi thôi, chúng tôi đã tiêm thuốc an thần cho cô ấyrồi, khi nào cô ấy tỉnh có thể đưa về nhà chăm sóc. À mànày, hãy nhớ trong thời gian này đừng để cô ấy phải sôcknữa._Giọng bác sỹ đều đều
- Cảm ơn bác sỹ._Mary
Emily thở dài cho tình cảnh bây giờ. Emily thương sót Kelvin bao nhiêuthì đối với Jenny là bấy nhiêu, có khi còn hơn nữa, bởi Emilyhiểu, Kelvin bị như vậy, Jenny là người đau hơn ai hết. Và trongtình thế bế tắc này, Jenny chỉ muốn nhắm mắt, muốn ngủ mãiđể trốn tránh sự thật đau lòng này. Nhưng cuộc sống, để tiếptục tồn tại ta buộc phải đối mặt với khó khăn và thử thách.Nói vậy ai chẳng nói được, đến khi làm mới hiểu hết nó khókhăn thế nào. Và giờ đây dù có miêu tả bằng những từ ngữ đắt giá như thế nào đi chăng nữa cũng không thể gột tả được hếttâm trạng của Jenny bây giờ.
Sau nhiều giờ đồng hồnằm trên giường bệnh, cuối cùng Jenny cũng tỉnh. Mà cũng may,trong lúc Jenny chưa tỉnh, Kelvin đã tỉnh và la hét ầm ĩ vì hai mắt không thấy gì, phải khó khăn lắm bác sỹ mới có thể tiêmthuốc an thần cho Kelvin, giờ thì Kelvin ngủ tiếp rồi. Nếu Jenny mà thấy cảnh tượng đó, không biết sẽ ra sao nữa. Henry vàEmily tính đưa Jenny về nhà, còn Kelvin thì để mọi người lo.Phải thuyết phục mãi, Jenny mới đồng ý về nhà, trước khi vềJenny nói muốn qua thăm Kelvin một chút. Nói là một chút nhưngJenny ngồi bên phòng Kelvin đến nửa tiếng mới chịu về.
Về tới nhà, Jenny nói muốn ở một mình nên Henry và Emily để Jenny ở trong phòng một mình.
- Alo._Jenny nghe điện thoại một cách mệt mỏi sau tiếng chuôngđiện thoại dài, Jenny chẳng muốn nghe đâu nhưng điện thoại cứreo liên tục.
- Đây là cơ hội tốt cho cô đi đấy._Đầu dây bên kia trả lời, là Jun
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]