Jenny và Emily từ từ mở đôi mắt nặngtrĩu sau khi nhận mấy cái bạt tai. Cảm giác đau rất và thậtsự rất mệt mỏi, tay và chân đều bị trói chặt bằng dây thừnglàm tay cả hai sưng lên. Emily đảo mắt quanh căn phòng này, cảcăn phòng tối đen, chỉ có 1,2 lỗ hổng trên mái nhà cho ánhsáng chiếu xuống, nhưng mập mờ lắm. Rồi còn mùi ẩm mốc cứthế hắt vào mũi. Có vẻ đây là một căn nhà hoang, được bỏ lâulắm rồi. Hoang mang, Emily hoang mang quá, kí ức lại ùa về trong phút yếu lòng này, Emily rơi cả mồ hôi lạnh luôn. Trong ánhsáng mập mờ của hai tia sáng li ti, Emily nhìn thấy ba tên đứngtrước mặt mình, đánh kèm đôi mắt đắc chí....
- Mấy người là ai? Sao lại bắt hai tụi tôi._Hơi sợ nhưng Emily vẫn còn mạnh miệng lắm.
- Chúng tôi là ai cô em không cần biết. Hừ..Sao lại bắt hai côhả? Đây không phải lỗi của chúng tôi, lỗi là ở hai cô đó.-Mộtngười cúi sát nâng cằm Emily lên, dùng giọng mỉa mai nói. Rồilại đánh mắt sang phía Jenny, bàn tay dơ bẩn cũng theo ánh mắtmà chuyển sang Jenny. Hắn ta mạnh bạo bóp hai má Jenny, nângkhuôn mặt mệt mỏi phờ phạc của Jenny lên.-Tại cô là người đếnsau mà còn dám cướp người yêu của cô chủ chúng tôi.-Lại quaysang Emily.-Còn cô, yêu nhầm người không nên yêu.hahaha...ngu thìtự chịu hai cô em à. -Hắn ta cười lớn, một điệu cười cực manrợn, nghe thôi đã sởn cả gai ốc.
- Anh trai tôi mà tìmđược đến đây thì mấy người không còn xác để chôn đâu._Emily vẫn mạnh miệng chửi lại ba tên đó, trong khi Jenny sợ hãi khôngthốt nên lời.
- Chết đến nơi rồi còn mạnh miệng. Đánh hai nhỏ đi._Hắn ta hất mạnh cằm Emily.
Sau câu nói của hắn, hai tên còn lại nghe theo liền. Lần Emily bịbắt cóc chưa thảm hại bằng bây giờ. Hai tên đó mỗi người cầmmột roi thép dẻo, không thương tiếc mà cứ thế dáng từng roithật mạnh vào hai thân thể nhỏ yếu. Cả Jenny và Emily đều giàn giụa nước mắt trong cơn đau thể xác. Hai tên này dã man còn hơn cả cầm thú. Đánh chán, Jenny và Emily tưởng chừng như khôngthể sống nổi thêm phút giây nào nữa, thế mà hai tên đó vẫnkhông tha. Rồi hai xô hỗn hợp được tạt vào Jenny và Emily. Áclắm, hai xô hỗn hợp kia là bọn chúng pha bột ớt, muối và hạttiêu với nước. Đánh thôi đã đau lắm rồi, hai xô hỗn hợp kia tạt lên người làm Jenny và Emily gần như chết dở sống dở. Khôngthể chịu nổi, hai đôi mắt ấy lần nữa lại cụp xuống. Khi lờđờ, chưa cụp mắt hẳn, tai Jenny và Emily vẫn nghe văng vẳng câunói:
-Hai cô liệu hồn về mà chia tay với người yêu đi.Đừng để cô chủ tôi phải bắt hai cô lần nữa, lúc đó không cóđường sống đâu. Đây là cảnh cáo. Hahahaha_Là hắn, cái tên cầmđầu trong 3 tên đó. Một câu nói đe dạo kèm thèm điệu cười manrợn làm vang vọng cả ngôi nhà hoang u ám.
-Vút hai nhỏ rachỗ nào hoang vu, vắng vẻ đi. Rồi trả lại hai sợi dây chuyềncó con chip cho hai đứa nó, bật con chip lên để tụi kia tìm thấy bọn nó. Giữ hai đứa này ở là chỉ có chết thôi._Hắn ta quaylại ra lệnh cho hai tên kia. Hắn ta cũng biết động chạm đếnngười của Kelvin là rất nguy hiểm nhưng nếu không làm chắc cảnhà hắn cùng nhau xuống gặp diêm vương mất. Bất đắc dĩ thôi…
Hai tên kia vừa lấy Jenny và Emily vào bao tải xong thì nghe thấy tiếng người ở bên ngoài…
-Thực hiện phương án 2 thôi._Hắn ta cảm thấy không ổn nên ra lệnh cho hai tên kia chuyển phương án khác.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]