17 giờ 00 phút 00 giây không hơn không kém tại bệng viện Jenny tỉnh lại sau 9 tiếng đồng hồ bất tỉnh. Jenny thấy mình đang nằm trong một căn phòng màu trắng, cô đoán mình đang nằm trong bệnh viện. Cô chỉ nhớ mình đang đứng ở cổng trường và sau đó thì không nhớ nổi. Quay sang bên phải cô thấy Emily và Mary ngổi cạnh giường mà cô đang nằm.
- Jenny tỉnh rổi kìa._Mary vui mừng reo lên
- Để mình đi gọi bác sĩ nha._Emily cũng vui không kém Mary
- Jenny à, bạn thấy sao rồi?_Mary
- Mình không sao._Jenny cười đáp
- Bạn lúc nào cũng nói không sao nhưng thực ra thì có rất nhiều sao đấy._Mary
- Giờ nay đã có sao đâu, tối mới có sao mà._Jenny
- Thôi thôi, mình thua bạn rồi đó. Không đùa với bạn nữa, mình gọi báo cho mọi người biết đây._Mary
Một lúc sau Emily quay lại cùng bác sĩ.
- Cô ấy không sao rồi, giờ 2 cô có thể đưa cô ấy về. Và nhớ bồi bổ thật tốt cho cô ấy nhé._Bác sĩ khám xong rồi nói
- Cảm ơn bác sĩ._Emily và Mary đồng thanh
- May quá, còn 1 tiếng nữa lễ hội trường mới bắt đầu._Emily nhìn đồng hồ nói
- Vậy chúng ta đi chuẩn bị thôi._Mary
Sau 45 phút đi shopping rồi đi làm tóc, Jenny, Emily, Mary như 3 nàng công chúa bước ra từ trong truyện cổ tích. Jenny mặc bộ váy chữ A màu trắng, mái tóc dài đen được búi tết gọn gàng trong rất đáng yêu. Emily sang trọng với đầm ren hàn quốc màu hổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-osin-nua-lam-nguoi-yeu-anh-di/3251790/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.