Sau một tuần nằm viện, Jenny trở về biệt thự của Kelvin và tiếp tục công việc của mình. vừa lên phòng Jenny lao thẳng vào nhà tắm. Tắm xong Jenny mới biết mình quên mang quần áo. Mở cửa ra lấy quần áo thì..."A" Jenny hét lên khi thấy một người con trai ngồi trên giường mình. Và người đó không ai khác chính là Kelvin. "Kelvin đến phòng mình làm gì nhỉ? Vào còn không gõ cửa là có ý gì đây? Mà hết giận mình rổi ư?" Mấy câu hỏi chợt thoáng qua đầu Jenny. Kelvin ngước lên nhìn thấy Jenny đầu tóc ướt sũng, trên mình chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu hồng. Cái nhìn của Kelvin khiến Jenny đỏ mặt. Còn Kelvin thì ngược lại, anh vẫn bình thản, mặt không cảm xúc. Chạy đến phía tủ Jenny lấy vội bộ quần áo ngủ rồi quay lại phòng tắm. Kelvin nở một nụ cười nhẹ khi nhớ lại cảnh hồi nãy. Nhưng nụ cười ấy nhanh chóng bị dập tắt khi Jenny quay ra. Tuy vẫn còn hơi ngại nhưng Jenny cũng tò mò không biết Kelvin qua phòng mình có việc gì nên lấy hết can đảm để hỏi anh.
- Anh qua đây có việc gì à?
- Tôi muốn xin lỗi em vì chuyện hôm trước._Kelvin. Anh không hiểu tại sao lại cảm thấy rất có lỗi với cô dù chuyện đó với anh lúc trước rất đỗi bình thường. Suốt một tuần qua cô không nói chuyện với anh, anh cảm thấy thiếu cái gì đó và rất khó chiụ. Vì thế hôm nay cô về anh quyết định sang xin lỗi cô. Đây là lần đầu tiên anh xin lỗi một người con gái. Hy vọng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-osin-nua-lam-nguoi-yeu-anh-di/3251781/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.