Phòng luyện tập của Lục Lộc, so với người khác thì thật sự lớn hơn rất nhiều.
Mà một phòng luyện tập to như vậy, chỉ có mình cậu dùng.
Công ty thật đúng là phân biệt đối xử mà.
Thời điểm Hoàn Nhĩ đi vào, bọn họ đang xem video.
Nhược Thủy mặt lạnh lùng, một câu cũng không nói, nhìn như là đang xem video, nhưng ánh mắt trống rỗng, rõ ràng đang suy nghĩ việc khác.
Quý Mạt đứng ở đằng sau cô, mím môi, ánh mắt hướng trên người cô nhìn một lượt, lời đến bên miệng, nhưng lại không thể nói ra.
Hoàn Nhĩ đi đến bên người Quý Mạt.
“Như thế nào? Cậu lại chọc Nhược Thủy tức giận?” Hoàn Nhĩ nhìn thoáng qua Nhược Thủy, nhỏ giọng hỏi.
Quý Mạt quay đầu, làm một cái thủ thế.
“Cái gì bảo mình chọc cậu ấy, cậu ấy là tùy thời tức giận mà trút lên mình thôi.”
Quý Mạt đột nhiên quay đầu, nghiến răng nghiến lợi nói với Hoàn Nhĩ một câu.
Khiến Hoàn Nhĩ phát hoảng.
Cậu vốn không muốn nói, nhưng là nghĩ, trong lòng thật sự bị đè nén, khiến toàn thân cậu đều không thoải mái.
Cho dù Nhược Thủy cáu gắt với cậu, lâu như vậy cũng nên bỏ qua chứ.
Nhưng mà chẳng những không có, còn ngày một nghiêm trọng nhắm vào cậu.
“Cậu là một đại nam nhân, ngay cả chút độ lượng ấy cũng không có.” Hoàn Nhĩ xì khẽ một tiếng.
Nhược Thủy tính tình không tốt, dễ tức giận, có đôi khi còn cố tình gây sự, nhưng là Quý Mạt cũng không nhất thiết phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lam-nung-voi-anh/2247118/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.