Tháng tư tại Vu Thành, trời mưa to, những hạt mưa nặng nề rơi xuống cửa sổ tàu đang đóng chặt, để lại tiếng kêu lách tách.
Tiếng mưa nhanh chóng bị bao trùm bởi tiếng ồn ào của hành khách trên tàu.
Giày lại bị giẫm lên, đây đã là lần thứ hai, đôi giày vải trắng tinh xuất hiện vết bẩn màu xám đối xứng nhau, Sở Dao bình tĩnh liếc nhìn cậu nhóc, cậu lại hoàn toàn không để ý đến ánh mắt của cô, cô nhíu mày nhắm mắt lại.
Còn gần một tiếng nữa là đến ga tàu, mưa ngoài cửa sổ cuối cùng cũng chịu ngớt. Người đàn ông xăm trổ ghế bên cạnh cầm điện thoại lên, bắt đầu nói chuyện chém gió.
Sở Dao nhắm mắt lại, khó chịu sờ mũi, bật to âm lượng tai nghe, kéo mũ lưỡi trai che toàn bộ mặt.
Lối đi khoang tàu nhỏ hẹp chất đầy hành lý, cậu nhóc đùa nghịch chạy qua, không cẩn thận vướng phải bánh xe, ly nước trong tay văng ra ngoài, đầu gối Sở Dao nháy mắt ướt một mảng.
Thằng nhóc nghịch ngợm này, vừa nãy giẫm vào chân cô hai lần, bây giờ còn tạt nước vào người cô.
Sở Dao nhìn điện thoại, còn mười lăm phút nữa, nhân viên đã bắt đầu đi xung quanh khoang tàu nhắc nhở hành khách chuẩn bị đến ga tiếp theo.
Cô đứng dậy bước vào nhà vệ sinh, dùng khăn giấy lau nước trên đầu gối nhưng vô dụng, vết nước vẫn rõ mồn một.
Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa, là cậu nhóc kia, Sở Dao trầm mặc nhìn thằng bé, cậu nhóc vui vẻ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lai-treu-choc-toi/2501245/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.