Mùa hạ, thời tiết chóng thay đổi, nhiệt độ ngày đêm chênh lệch lớn, xe máy phi trên đường, gió đêm thổi qua, khí lạnh bao trùm cảnh vật.
Nhưng Sở Dao lại không thấy lạnh.
Có lẽ vì nghĩ đây là lần đầu tiên cô đi xe máy, thế nên Chu Ngự không đi nhanh, nhưng Sở Dao vẫn hơi sợ.
Đi tới đèn đỏ, Chu Ngự dừng xe lại, bả vai Chu Ngự ngay trước mắt Sở Dao, cô không nhìn thấy đèn giao thông.
Đột nhiên xe dừng lại, Sở Dao nắm chặt thanh vịn đằng sau, đầu va về phía trước đụng vào vai Chu Ngự.
Người ngồi trước khẽ cười.
“Cậu cười gì?” Sở Dao hỏi, cô thấy cực kì xấu hổ, tự dưng bị người khác cười dạo mình.
“Cười vì thấy cậu đáng yêu.”
Sở Dao muốn nói lại thôi, đèn xanh sáng lên, thoát khỏi sự ngại ngùng này.
Chu Ngự không đi theo hướng Sở Dao bảo, cậu dừng lại trước cửa hàng tiện lợi.
“Tối nay cậu không ăn nhiều, lại còn ăn chậm, có khi tí nữa về nhà cũng không ăn thêm, giờ cậu muốn ăn gì không?” Chu Ngự khóa xe, dáng vẻ không định đi tiếp, cậu đặt chân lên cầu thang, nghiêng người hỏi cô.
“Tôi không đói, mau về thôi.” Sở Dao giục.
Cô mặc đồng phục, Chu Ngự mặc quần áo bình thường, trong mắt người khác cô giống như cô gái lầm đường lạc lối, ngày thì đi học, tối còn không về nhà.
“Khách sáo gì chứ, đều là bạn bè cả.” Chu Ngự túm áo cô.
“Ây… ai là bạn cậu.”
Tới bước đường cùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lai-treu-choc-toi/2501235/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.