Thời điểm Chu Ngự đi vào phòng, cửa sổ vẫn mở rộng, điều hoà hiện chế độ mười sáu độ: “ không sợ làm mình lạnh chết.” Chu Ngự cười nhạo một tiếng, cũng không chỉnh lại độ ấm điều hoà. Hắn ngồi đối diện Chu Vọng, đưa lưng về phía cửa sổ, che đi phong cảnh bên ngoài.
Chu Vọng ngẩng đầu, ánh mắt rơi xuống con mèo trong ngực hắn.
“Ngươi đi đến cửa hàng Châm Chức?” Chu Vọng mặt vô biểu tình hỏi, nắm bút tay lại là âm thầm nắm chặt.
“Đúng vậy, tao mua cho mèo vài bộ đồ mới.” Chu Ngự thẳng thắn trả lời, “ Mày cũng không cần dùng ánh mắt này nhìn tao, tao là đi mua quần áo, cũng không phải cố tình đi gặp người ta.”
Chu Ngự cố ý đem hai từ “Cố tình” nói rõ ràng, cũng lười nhác cho Chu Vọng một ánh mắt, hắn mỉm cười, ánh mắt xa cách đạm mạc, hắn cùng Chu Vọng dù gì cũng có một chút liên luỵ, dù chỉ là một chút huyết thống cực kỳ nhỏ bé.
“Một năm sau chỉ cần một năm, sau khi tốt nghiệp tao cũng sẽ không nhẫn lại với mày nữa.” Chu Vọng cúi đầu nói.
“Như thế nào, một năm sau liền muốn ra khỏi nhà này?”
Chu Ngự cười lạnh một tiếng, cầm lấy quyển bài tập trên bàn, tuỳ tiện mở ra trên đấy mỗi tờ đều là đáp án chính xác.
“Chu Vọng, suy nghĩ của mày không phải quá là đơn giản.”
“ Tao nghĩ gì cũng không có quan hệ đến mày.” Chu Vọng không bị lời của hắn làm đả động, vừa dứt lời liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-lai-treu-choc-toi/2501205/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.