Từng trận gió lạnh thổi qua, Phù Ly có chút ngượng ngừng nhảy từ trên người Trang Khanh xuống, hóa thành hình người: “Ban nãy cảm ơn anh.”
“Chuyện nhỏ thôi.” Trang Khanh nhìn Phù Ly, “Không cần phải cố ý nói cảm ơn.”
Thấy vẻ mặt Trang Khanh như thường, cũng không khinh miệt cậu vì cậu sợ rắn, Phù Ly an tâm hơn, tâm tình rất tốt mở miệng nói: “Tôi mời anh ăn tối, đi.”
Trang Khanh quên mất mình đã từng thấy ở đâu đó, đồ ăn ngon có thể làm người ta quên đi sợ hãi và đau buồn. Tuy rằng bây giờ vẫn còn chưa tới thời gian tan làm, nhưng mà vấn để sức khỏe tâm lý của nhân viên cũng rất quan trọng, anh chỉ do dự chưa tới ba giây đã đồng ý.
Hai người lại đi tới quán cơm Cú Đêm kia, khách hàng trong quán cũng không nhiều, nhưng Phù Ly phát hiện, trong quán có thêm một trợ thủ, chính là con cú mèo lần trước ăn trộm đồ ăn, bị bắt được rồi lại được thả ra. Con cú mèo có chút căng thẳng khi nhìn thấy bọn họ, không kịp nghĩ ngợi gì đã nói: “Tôi làm công ở quán này, làm phụ bếp.”
“Ông đừng căng thẳng, chúng tôi tới đây ăn cơm.” Phù Ly và Trang Khanh ngồi xuống bên bàn, phát hiện ông chủ đang cười với bọn họ, Phù Ly cũng cười lại một cái.
Nhìn thấy Phù Ly và Trang Khanh thật sự không tới bắt mình, con cú mèo cũng yên tâm, ông ta lấy thực đơn đặt trước mặt hai người, lấy quyển sổ nhỏ và bút ra, chuẩn bị ghi lại những món họ gọi.
“Ngao hoa và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ky-thi-giong-loai/586253/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.