"Ông ơi, để cháu xách giúp ông." Khi Phù Ly tan làm, nhìn thấy người lao công học thức uyên bác, thâm tàng bất lộ kia tay trái xách cây lau nhà, tay phải xách thùng nước, lo lắng ông bị ngã, nên cậu bước tới giúp ông cầm thùng nước.
"Cám ơn cháu nhé, cậu bạn nhỏ." Ông lão cười với Phù Ly một cái, "Cậu có phải là Tiểu Phù mới đến không?"
"Đúng ạ." Phù Ly gật đầu, giúp ông lão cất dụng cụ dọn vệ sinh vào trong nhà kho, hai người đi tới cửa mới phát hiện bên ngoài đang mưa.
"Ban nãy trời vẫn còn đẹp mà, sao tự nhiên mới một lát thôi đã mưa lớn thế này rồi?" Ông cụ lẩm bẩm một câu, quay người đi vào trong. Phù Ly ngẩng đầu nhìn trời một cái, chưa được một lúc đã thấy ông cụ mang một cái ô cũ ra.
"Thầy Diêu, mưa to như thế này, thầy vẫn vội về nhà sao?"
"Mèo ở nhà vẫn đợi tôi về." Ông cụ cười ha ha đáp lại, vô cùng hiền lành.
"Thầy Diêu." Phù Ly nhìn thấy ông cụ sắp đi vào màn mưa, mở miệng ngăn ông lại, "Em không có ô, chúng ta đi cùng nhau được không?"
"Được chứ." Thầy Diêu quay người đi tới cửa, "Nhanh qua đây, đừng dầm mưa."
Phù Ly chen vào dưới ô, phối hợp với bước đi của thầy Diêu, từ từ đi về phía trước. Thầy Diêu cười nói, "Nghe nói cậu đang tự học, chuẩn bị thi lên đại học hả?"
Phù Ly gật đầu.
"Yêu học tập là tốt, là người thì phải sống tới già, học tới già." Nụ cười trên mặt thầy Diêu càng thêm phần ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ky-thi-giong-loai/586179/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.