Trương Kha nhận ra Phù Ly chính là tiểu yêu lần trước cho cậu mượn roi đánh yêu, vui vẻ tiến về trước, bị Trang Khanh đưa tay kéo lại.
“Lão đại?” Trương Kha không hiểu gì nhìn Trang Khanh, không hiểu vì sao anh lại ngăn cậu lại. Trang Khanh không để ý đến cậu, ánh mắt đảo qua con rắn đen dài nằm trên đất, nói với Phù Ly, “Cảm ơn cậu đã ra tay giúp đỡ.”
“Có chuyện gì xảy ra vậy?” Bành Hàng không rõ lai lịch của hai nam một nữ này, nhưng trong tiềm thức lo lắng người thanh niên lần trước dùng thuốc giả cứu người chịu thiệt, anh liền rút thẻ cảnh sát ra, “Cho hỏi đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Chú cảnh sát, là chú đấy à.” Phù Ly chỉ con rắn đen từ đầu tới cuối chưa từng nhúc nhích, “Tôi đi làm về qua đây, phát hiện trên đường có một con rắn.”
Bành Hàng: Ai là chú của cậu?
Anh đi tới đứng cạnh Phù Ly, con rắn lớn như vậy, toàn thân đen thẫm, ở đuôi, bụng đều có vết thương, có lẽ là do bị sét đánh trúng, vết thương cháy đen. Anh lập tức lấy điên thoại liên hệ với cục Lâm nghiệp, bảo bọn họ cho người qua xem.
Cúp điện thoại, Bành Hàng quay đầu nhìn ba người bọn Trang Khanh đứng đó không xa, nhíu mày nói: “Ba người là?”
Trương Kha cùng Từ Viện có chút ngây ngốc, bọn họ không ngờ rằng ác giao lại bị sét đánh thành như vậy, dường như là đã bị đánh tan tu vi, không tu luyện thêm mấy trăm năm nữa thì không thể biến thành người. Cũng không biết con giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ky-thi-giong-loai/261044/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.