Bên trong tàu điện ngầm quay về trường học, chỉ còn duy nhất một chỗtrống bên cạnh một đôi tình nhân trẻ tuổi. Hà Chi Châu rất tự nhiên đẩyThẩm Hi ngồi xuống, Thẩm Hi ngượng ngùng khoát tay: "Tôi là đàn ông......"
Câu nói mà Hà Chi Châu ghét nhất, chính là câu “Tôi là đàn ông” mà ThẩmHi luôn treo ở bên miệng này. Ánh mắt anh quét qua một cái, Thẩm Hi lậptức ngoan ngoãn ngồi xuống, sau đó vỗ vỗ đầu gối của mình, ngước mắt lên bảo: "Nếu vậy anh ngồi trên đùi tôi đi."
"Để sau." Hà Chi Châu nói xong, lạnh nhạt quay đầu.
Thẩm Hi cảm thấy thật buồn bực, chuyện này còn để sau được sao?
Từ khu trung tâm đi về trường đại học bằng tàu điện ngầm cũng phải mấthơn 20 phút, cô nhàm chán nhìn lên các giấy quảng cáo dính ở bên trongkhoang tàu. Có vài tòa nhà vừa mới xây muốn bán hoặc cho thuê, cái gì mà "Đẳng cấp cao quý, nhìn xuống phồn hoa", còn có cả "Ngôi nhà mơ ước của tinh anh thành thị"...... Thẩm Hi thở dài, bỗng dưng bên taitruyền đến một giọng nữ thì thầm. Cô theo hướng phát ra tiếng nói nhìnqua, ngay lập tức bắt gặp ánh mắt khinh bỉ của cô gái ngồi bên cạnh.
Thẩm Hi ấm ức, mặc dù trong lòng cũng đại khái hiểu bọn họ đang khinh bỉ mình cái gì, nhưng vẫn hùng hồn mở miệng: "Bạn gái của tôi chăm sóc cho tôi đấy, không được à?"
Ha ha, tên cặn bã! Đôi tình nhân trẻ tuổi vẫn tiếp tục khinh bỉ cô, căn bản là không có ý định dừng lại.
Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-kieu-ngao-nhu-vay/3014395/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.