40 phút sau, Trì Tiểu Trì đến nơi.
Vừa dừng xe, thấy sáu chữ lớn “Nghĩa trang công cộng Bắc Mang”, lại đánh giá hoàn cảnh tối tăm u ám xung quanh, mắt hệ thống tối lại, cảnh giác nói: “Cậu muốn làm gì?”
Trì Tiểu Trì kéo phanh tay tắt máy, nhìn Dương Bạch Hoa đang ngủ mê man qua kính chiếu hậu, cười gằn: “Hà hà hà.”
Hệ thống: “…”
Trì Tiểu Trì hỏi: “Cảm phiền chút, đổi một cây dao cạo râu tốn bao nhiêu trị giá hảo cảm?”
Hệ thống lạnh lùng đáp: “Miễn phí báo cảnh sát.”
Trì Tiểu Trì: “Không có dao cạo râu thì dây kẽm cũng được.”
Hệ thống: “…?”
Trì Tiểu Trì nhìn cổng lớn nghĩa trang công cộng: “Được rồi, cũng không cần nữa.”
Trì Tiểu Trì chẳng làm gì Dương Bạch Hoa hết.
Cậu xuống xe, đứng trong gió lạnh tiêu điều, mặt quay về hướng những bia mộ, giống như đang trầm tư.
Nơi đây đương nhiên không phải là đất quý phong thủy – địa điểm mai táng trứ danh trong câu “Sinh tại Tô Hàng, chôn ở Bắc Mang” (1),chẳng qua chỉ có cái tên tương tự, treo đầu dê bán thịt chó mà thôi. Trên cổng sắt treo chiếc khóa đồng lớn bằng cái đấu gạo, cỏ dại mọc thành bụi, chữ “Mang” còn bị mất một nửa, chỉ còn cái tai phải lẻ loi trơ trọi.(2)
Trì Tiểu Trì cởi áo lông vứt lên mui xe, lùi mấy bước về sau, chừa đủ khoảng cách để tăng tốc, sau đó liền lao thẳng về phía cổng sắt.
Cái chuyện trèo qua cửa này dường như cậu đã làm rất quen rồi, khi còn cách cổng sắt khoảng ba bước thì nhảy lên, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-kiem-ban-trai-trong-thung-rac/198196/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.