Trên hải đảo có khoảng hơn bảy mươi nghiên cứu viên cấp quốc gia, một viện nghiên cứu có diện tích một kilômét vuông, hai tòa ký túc xá cho nghiên cứu viên và một tòa biệt thự thật to dành riêng cho Bạch An Ức.
Một ngày bận rộn trôi qua, Bạch An Ức thay quần áo, chuẩn bị tan ca, ra khỏi cửa mới nhớ mình để quên hồ sơ trong phòng nghỉ của nhân viên.
Trong phòng nghỉ có truyền hình cáp.
Khi cậu đi vào thì trong tivi đang phát chương trình phổ cập khoa học liên quan đến dị năng.
Mc chậm rãi nói: “Dưới ảnh hưởng của thuyết tiến hóa do tiến sĩ Bạch An Ức đề xuất, nhiều quốc gia đã hủy bỏ ‘vòng cổ’ biểu tượng mang tính sỉ nhục người dị năng, đổi thành vòng tay có đăng ký tin tức liên quan đến người dị năng. Được thúc đẩy bởi đường lối chính trị mới, tỉ lệ phạm tội xã hội đã cho thấy một xu hướng giảm đáng kể. Khi tất cả mọi người biết rõ bản thân có khả năng sẽ tiến hóa thành người dị năng thì mọi người đã học được cách sợ hãi…”
Cậu vừa mới cầm hồ sơ lên thì có một nghiên cứu viên gọi cậu: “Viện trưởng.”
Bạch An Ức ngẩng đầu: “Hả?”
Giọng của cậu rất nhẹ nhàng khiến nghiên cứu viên bị dọa đến run rẩy.
Bên trong viện nghiên cứu có ai không biết vị Viện trưởng Bạch này buồn vui thất thường, lúc dễ tính thì vô cùng tốt, có lúc lại cực kỳ lạnh lùng cao ngạo, tính tình tốt xấu cực đoan, quả thật tựa như hai người khác nhau.
Hơn nữa dị năng của Viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-kiem-ban-trai-trong-thung-rac/1343410/chuong-236-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.