Người đàn ông bím tóc thậm chí không cần sử dụng dị năng, chỉ cần thoải mái dựa vào ưu thế sức đàn ông liền dễ dàng nắm lấy bàn tay bị thương của Triệu Nhu, tay còn lại thì kiềm chế cổ của cô, xác nhận đã giam cầm được Triệu Nhu thì mới cúi đầu nhìn đồng hồ.
Càng ngày càng có nhiều người chú ý đến náo nhiệt ở khu A6, khu bình luận cũng càng ngày càng nóng lên.
“Mới tới. Tình huống thế nào rồi?”
“Hay lắm. Chó đang cắn chó.”
“Mịa nó, có thể chỉ định cái chết à? Chơi lớn vậy? Lần đầu tiên thấy cảnh kích thích như vậy đấy!”
“Phía trên, đằng ấy là người mới hả? Người mạnh nhất chơi như vậy đó, rất hăng hái.”
Trong một đống bình luận hỏi đáp, có người cười trên sự đau khổ của kẻ khác, hoặc đang bày mưu tính kế để hồi phục thì đột ngột nhảy ra ba chữ.
“Chiếm đoạt cô ta!”
Triệu Nhu mở miệng, cất lên tiếng gào thét tuyệt vọng.
Khu bình luận lặng yên một hai giây, sau đó lập tức nổ tung.
“Mọe nó, ý kiến hay.”
“Tuổi tác của cô ta cũng không lớn, tám phần mười là còn non. Sắp chết rồi, e là chưa kịp làm phụ nữ, thật đáng tiếc. Trước khi chết để cô ta sung sướng một trận đi, cũng coi như làm việc thiện.”
“Phía trên có bị bệnh không vậy. Đừng quá đáng…”
“Chờ đã, ở trên thánh mẫu từ nơi nào tới vậy, cút ra ngoài ngay.”
“Người dị năng vốn không nên tồn tại.”
“Cha của tôi bị một tên cướp che giấu dị năng giết chết, người dị năng đều đáng chết!!!!!”
“Quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-kiem-ban-trai-trong-thung-rac/1343384/chuong-221-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.