Buổi tối, sau khi cắm trại, hắn mượn cớ thay A Thư nấu thuốc an thần dưỡng dạ dày cho Công tử sư, ngồi xổm bên bếp lò, ngưng mi trầm tư.
Vị trí địa lý của Bùi Thành trọng yếu như thế nào, trong lòng hắn biết rất rõ.
Chính bởi vì biết rõ nên hắn mới buồn bực như thế, thậm chí nhịn không được mà nhớ lại chuyện quá khứ.
Khi hắn mười hai tuổi, cầm cố một vài thứ lặt vặt trong nhà để đổi lấy lộ phí đến Vọng Thành.
Trên đường, hắn mỗi ngày mỗi đêm đều suy nghĩ mình nên làm những gì, có thể làm những gì.
Đi Nam Cương tìm người thân, một miếng ngọc bội có thể làm được gì, ai biết Nam Cương Vương còn nhớ miếng ngọc bội này hay không, nhỡ đâu cho rằng hắn là mò lấy từ trên thân người chết, mưu toan mạo danh thế thân Hoàng tử tôn sư, hại dân hại nước?
Nếu như muốn bước lên con đường thanh vân thuộc về chính mình thì hắn nhất định phải lập công huân cho Nam Cương, mà càng phải là đại công.
Khi đó, mặc dù Chử Tử Lăng chỉ bằng tuổi những đứa trẻ con bình thường nhưng đã sớm già dặn hơn rất nhiều, mà bàn về sự ác độc một cách hồn nhiên thì lại không thua kém bất kỳ ai.
Hắn rất nhanh nghĩ đến một ý kiến hay.
Dọc theo đường lên châu huyện, Bắc Phủ Quân bố trí trạm chiêu mộ binh lính, sau khi Chử Tử Lăng thăm dò, hắn chọn một trạm ở huyện nhỏ hẻo lánh, nói với người chiêu binh là nhà mình gặp thổ phỉ, hắn thoát được một mạng, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-kiem-ban-trai-trong-thung-rac/1343345/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.