Yến Kim Hoa đưa tiểu giao nhân không còn mái ấm về nuôi dưỡng ở hồ cá phía sau núi, là nơi tu luyện riêng của hắn.
Hồ cá là do tiểu giao nhân tự đặt tên, là một cái hồ dưới thác nước linh tuyền rất thích hợp cho cậu sinh sống.
Yến Kim Hoa nói với tiểu giao nhân trốn dưới đá ngầm trong hồ không chịu ngoi ra: “Này, để ta đặt cho ngươi một cái tên nhé.”
…Tiểu giao nhân không nói lời nào.
“Hay là ngươi đã có tên?”
Tiểu giao nhân thò đầu ra, hai bàn tay nho nhỏ quấn băng gạc vịn vào tảng đá ven hồ, yên lặng vẫy đuôi ngóng trông.
Yến Kim Hoa cau mày lại, cởi y phục ra, thả người nhảy vào trong nước.
Tiểu giao nhân bị dọa mất hồn, ngã vào trong nước, xẹt một cái liền chui vào trong thác nước.
Yến Kim Hoa lau nước trên mặt, cười ha ha.
Khi vừa bị Yến Kim Hoa bế trở về, cậu thường trốn như vậy dưới đáy hồ, không muốn gặp ai.
Lúc đầu Yến Kim Hoa ngày ngày đều đến, tiểu giao nhân lại cứ trốn tránh, cũng không chịu để cho hắn cách mình quá gần, chỉ cần hắn hơi có ý đồ tới gần thì tiểu giao nhân sẽ chuồn ngay tức khắc.
Đuôi của cậu bị thương rất nặng.
Lưới đánh cá kia được bố trí vô cùng nham hiểm, mắc vào rất nhiều lưỡi câu, lưỡi câu dường như xuyên hết nửa cái đuôi của cậu, mỗi lần đều là Yến Kim Hoa cưỡng ép tóm cậu lên bờ, vén lên những lớp vảy ngổn ngang để thoa thuốc bột cho cậu.
Qua khoảng hơn một tháng, vết thương gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-kiem-ban-trai-trong-thung-rac/1343273/chuong-153-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.