Trên quảng trường phía Đông, như Nhan Lan Lan dự đoán, tiếng lựu đạn nổ to hấp dẫn nhân viên tuần tra gần đó, còn tượng băng bị hủy hơn phân nửa, thiếu nữ trong băng ngã xuống đất, không rõ sinh tử.
Nhan Lan Lan lui về góc ẩn thân, do dự trong chốc lát, vẫn cảm thấy không thể bỏ mặc Thư Văn Thanh một mình đối mặt với nhiều nhân loại mới như vậy, đang định rút súng đi chiến một trận thì không ngờ còn chưa kịp bước ra nơi ẩn thân đã bị một bàn tay mang theo vụn băng kéo cô trở lại, trực tiếp bụm miệng cô.
“Xuỵt.”
Nhan Lan Lan mở to hai mắt.
…Cô quên mất, nhân loại mới không sợ giá lạnh, tế bào của bọn họ có năng lực tự chữa trị, mạnh hơn người bình thường mấy lần thậm chí gấp chục lần.
Thư Văn Thanh khoác bộ đồ Nhan Lan Lan từng đắp lên mặt băng cho cô, áo khoác bị bỏ lại, dưới vạt áo lộ ra đôi chân dài có cơ bắp rõ ràng, đầu gối và cẳng chân còn bao trùm miếng băng mỏng, gót chân trông có vẻ bị lựu đạn nổ trúng không nhẹ nhưng bây giờ đã hoàn toàn khôi phục, chỉ để lại một lớp máu băng mỏng còn bám lên da.
Thư Văn Thanh liếc nhìn một chút đám binh lính nhân loại mới phát hiện băng bị nổ đang ghìm súng hoảng loạn lục soát bốn phía, chờ cô phát hiện nhiệt độ dưới tay không đúng thì mới lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Cô đưa ngón tay khẽ sờ phần sau gáy của Nhan Lan Lan, phát hiện vết tích thi thể bị bong ra.
Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-kiem-ban-trai-trong-thung-rac/1343252/chuong-141-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.