Trì Tiểu Trì bắt chéo đôi chân dài, dựa vào Ông Chủ ở sau lưng, một tay gác trên lưng báo đen.
“Giới thiệu một chút, đội viên mới.” Trì Tiểu Trì thờ ơ nói, “Cốc Tâm Chí.”
Các đội viên nhìn nhau, có chút không biết nên lấy thái độ gì để đối xử với Cốc Tâm Chí.
Nói Đinh đội yêu thích người họ Cốc này thì chưa từng ai thấy Đinh Thu Vân dùng loại thái độ lạnh lẽo như vậy để đối xử với người khác.
Nói Đinh đội chán ghét cậu ta thì ai cũng biết người này vừa vào thị trấn liền tiến vào nhà họ Đinh.
Đối với đám nam nữ ngưỡng mộ Đinh Thu Vân thì cả tuần nay bọn họ chẳng làm gì cả, chỉ toàn suy đoán hai người Đinh Thu Vân và Cốc Tâm Chí có phải ngủ chung giường hay không.
Cốc Tâm Chí không ngại ánh mắt của người khác, chỉ nhìn chăm chú vào Trì Tiểu Trì: “Súng?”
Khẩu bắn tỉa mà Cốc Tâm Chí dùng 2 năm qua đã để quên ở ký túc xá của Tôn Ngạn, hiện tại có lẽ đã bị sung vào kho công cộng.
Trì Tiểu Trì từ góc xe tải quơ được một cây côn sắt, tiện tay ném cho Cốc Tâm Chí.
Cốc Tâm Chí lại rất hài lòng mà tiếp nhận, tiện tay sờ vào chỗ mà Trì Tiểu Trì vừa cầm lấy, đem côn sắt ước lượng trong tay, thuần thục mà xoay côn một vòng, dùng rất tiện tay: “Giấy nhám.”
Có người lấy giấy nhám từ trong túi cho Cốc Tâm Chí, còn tặng thêm một điếu thuốc.
Ngay cả cám ơn mà Cốc Tâm Chí cũng không nói, chỉ thẳng tay nhận thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-kiem-ban-trai-trong-thung-rac/1343246/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.