Trì Tiểu Trì loạng choạng đứng dậy, lấy ra một lon bia Lao Sơn từ dưới đống quần áo lộn xộn, khui nắp lon rồi ọc ọc uống một hơi.
Tiếng máy móc lành lạnh vang lên: “Không sợ có độc à?”
Trì Tiểu Trì khổ sở nói: “Một độc giải ngàn sầu.”
Tiếng máy móc: “…” Đần độn ngu ngốc.
Cũng may tuy rằng không còn âm thanh của 061 nhưng thông tin của thế giới vẫn truyền hết vào đầu của Trì Tiểu Trì.
Như cái đầu của người phụ nữ vừa nãy có nói, nguyên chủ Tống Thuần Dương là một thầy phong thủy trẻ tuổi.
Nghề chính là học sinh, nghề phụ là theo chân bà nội đi xem phong thủy cho các gia đình mới xây nhà.
Bà nội là một bà lão lớn tuổi tóc bạc, da đồi mồi, khí chất lạnh lùng, rất có danh vọng trong giới, trong mắt người ngoài thì bà vô cùng thần bí. Bà ở một căn nhà tranh kế bên một ngôi miếu được thờ cúng nhang đèn cực thịnh ở dưới quê, ngồi nhìn thế sự, suy đoán càn khôn, phàm là có người đến đây báo lên ngày sinh tháng đẻ cùng với dự tính của mình muốn làm gì thì bà ấy sẽ viết đáp án lên giấy cho bọn họ, giải thích rõ ràng từng điểm.
Cha của Tống Thuần Dương không có chí hướng cùng bà nội, dùng lời của bà nội là đứa con nhà mình không có thiên phú ở phương diện này, không phân rõ nhân quả, không nhận rõ quẻ phán, không bước vào nghề này cũng là chuyện tốt.
Cha của Tống Thuần Dương nghĩ mẹ của mình là một lão bà bói toán dị đoan, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-kiem-ban-trai-trong-thung-rac/1343168/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.