Sau khi ăn mặc chỉnh tề, Trì Tiểu Trì đi thăm Omega phát tình kia ở trong nhà giam.
Cậu ấy đang bọc chăn ngủ say sưa, khuôn mặt sợ hãi kinh hoàng đêm qua đã được thay thế bằng đường nét an tường bình yên, chỉ là khi cậu ấy nằm nghiêng để lộ ra một mảng bầm tím trên gáy, đặc biệt bắt mắt.
Trì Tiểu Trì hỏi Ấn Thiếu Phi: “Vết thương kia là làm sao vậy?”
Ấn Thiếu Phi thẹn thùng, đưa mắt nhìn sáng Triển Nhạn Triều trấn thủ ở cửa nhà giam.
Triển Nhạn Triều chống một thanh kiếm được làm bằng gỗ tử đàn trang trí với dây thép, ngồi ở cánh cửa ra vào duy nhất của nhà giam, một chuỗi lớn chìa khóa của nhà giam được treo lên chuôi kiếm, còn đầu của cậu ấy dựa vào lan can, thỉnh thoảng lại gục lên gục xuống mà ngủ gà ngủ gật.
Ân Thiếu Phi: “Nếu không có Triển phó đoàn thì không có cách nào đưa cậu ấy đến đây…”
Ấn Thiếu Phi quả thực không dám nghĩ đến cảnh tượng hỗn loạn đêm qua.
Đám Alpha đều trở nên điên cuồng, may mà có Triển Nhạn Triều mở đường, Omega kia nhìn thấy một đám Alpha xông tới liền sợ đến mức kêu gào thảm thiết, đánh đá loạn xạ vào lồng ngực của mình, Triển Nhạn Triều thấy thế liền xoay người chặt vào cần cổ cậu ấy cho ngất xỉu, như vậy mới tính là an bình.
“Vậy cần cậu làm cái gì?” Trì Tiểu Trì liếc mắt nhìn Ấn Thiếu Phi, “Cậu so với nồi cơm điện ngoại trừ đều biết thở dốc thì còn có cái gì khác biệt nữa không?”
Nồi cơm điện: “…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-kiem-ban-trai-trong-thung-rac/1343164/chuong-85-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.