Anh họ gầy gò chép miệng một cái: “Cô nàng này nhìn có vẻ mạnh mẽ ha.”
Lâu Tư Phàm hơi bất mãn: “…Cậu ấy không thích người khác nói cậu ấy giống con gái.”
Anh họ cười ha ha hai tiếng, phun ra vài ngụm khói: “Biết rồi biết rồi. Đã có mục tiêu, khi nào thì em mới có thể bắt giữ?”
Gã ta làm ra động tác tục tĩu, duỗi ra ngón tay giữa rồi đâm tới đâm lui.
Lâu Tư Phàm cau mày.
Khác với Lâu Tư Phàm, người anh họ này từ nhỏ đã trà trộn trong thị trấn nhỏ, cùng một đám lưu manh xưng huynh gọi đệ, hôm nay thì đến công trường trộm sắt thép, mai thì lái xe mô tô đã độ bô nẹt máy ầm ĩ trước mặt các cô gái, dọa cho bọn họ phải gào rít hoặc chửi um lên.
Từ trước đến nay Lâu Tư Phàm hơi chướng mắt người anh họ này của mình.
Nếu không phải lúc này có việc cầu anh ta…
Lâu Tư Phàm nhíu mày lại, lộ ra bộ dáng khổ não.
Anh họ: “Làm chưa ha ha, hay là bốc c*t rồi?”
Lâu Tư Phàm cười khổ một tiếng: “Em sợ là không theo đuổi được.”
Anh họ lập tức bị gợi lên hứng thú: “Sao vậy? Người ta không thích đồng tính luyến ái à?”
Lâu Tư Phàm nói: “Cậu ấy bị người khác lừa đi rồi.”
“…Cmn?” Anh họ mắng một tiếng, “Chẳng phải chú mày nói là nó với chú mày cùng lớn lên sao, cmn là ai cạy góc tường nhà mày, có biết quy củ ai tới trước được hưởng hay không?”
Lâu Tư Phàm nói: “Coi như nó có bản lĩnh đi.”
Anh họ: “Nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-kiem-ban-trai-trong-thung-rac/1343129/chuong-60-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.