Từ năm trước, sau khi tin mừng đưa đến đội tuyển tỉnh, trạng thái của Lâu Tư Phàm luôn không tốt, trong một giải thi đấu toàn quốc sau đó, ngay cả vòng loại mà cũng không vượt qua nổi.
Chuyện này khiến huấn luyện viên của Lâu Tư Phàm rất tức giận, bắt anh ta phải giao nộp ít nhất năm bản phân tích và kiểm điểm cá nhân.
Mà trong lúc nói chuyện phiếm vào lúc xế chiều, ông Lâu cũng nhắc đến chuyện này, bảo Lâu Tư Phàm đừng quá nóng vội, nên học hỏi nhiều từ đồng đội Đông Ca.
Khi đó sắc mặt của Lâu Tư Phàm thật sự không tốt.
Hạ Trường Sinh biết chuyện này không quá vui vẻ, liền muốn dời đề tài: “Đông Ca cũng ở địa phương này phải không. Ngày mai mình đi tìm em ấy chúc tân niên, Lâu ca, cậu đi không?”
Luôn luôn tao nhã lịch sự, Lâu Tư Phàm lại trở nên bùng nổ: “Đừng nhắc đến người này có được hay không!”
Hạ Trường Sinh sững sờ: “…”
Lâu Tư Phàm giống như trút xuống tất cả thịnh nộ, bắt đầu gào to: “Tới chỗ nào cũng nhắc đến nó, tới chỗ nào cũng nhắc đến nó! Mấy năm này cậu không có nhà để quay về, là ai giữ cậu ở lại qua tân niên? Cậu muốn đi tìm nó chứ gì, tốt thôi, cậu đi đi, đi nhanh đi! Đừng ở đây nữa—”
Lời vừa ra khỏi miệng, Lâu Tư Phàm càng phát hiện không thích hợp, khuôn mặt căng đỏ, nhưng muốn thu hồi lời đã nói cũng đã chậm.
Đã từ lâu Hạ Trường Sinh không có cảm giác đối với chuyện cha mẹ đã mất của mình, nhưng nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-kiem-ban-trai-trong-thung-rac/1343127/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.