Khi hộ lý quay trở lại phòng bệnh, bác sĩ và y tá đã tập hợp trong phòng Chu Khai, khá là đau đầu.
Mà Chu Khai trợn trừng đôi mắt đỏ ngầu như máu, không ngừng gầm rú.
“Tất cả tụi bây cút đi! Đừng đụng vào tao!”
“Đây là bệnh viện quỷ gì?! Tụi bây đã làm gì tao? Trị tao thành như vậy, là chủ ý của Thẩm Trường Thanh sao?”
“Thẩm Trường Thanh! Họ Thẩm đâu?! Nó ở đâu? Gọi Thẩm Trường Thanh tới gặp tao!”
Bác sĩ điều trị chính là một người phụ nữ da đen.
Đối mặt với Chu Khai bị điên loạn, thái độ của bà ta tương đối yên tĩnh: “Mr. Chu, đây là một trong những bệnh viện tốt nhất Toronto. Nếu như ngài muốn tiếp thu trị liệu tốt hơn thì chúng tôi có thể chuyển viện cho ngài sau khi tình trạng của ngài ổn định trở lại.”
Chu Khai vẫn không chịu tin.
Ông ta chỉ cảm thấy toàn thân đau đớn khó nhịn, dưới chân vô lực, dĩ nhiên là nghĩ rằng Thẩm Trường Thanh tùy tiện ném ông ta vào một bệnh viện nào đó, trị liệu sơ sài, để mặc ông ta tự sinh tự diệt.
Khi Trì Tiểu Trì đang ở nhà kiểm kê tài sản của Chu Khai thì nhận được điện thoại của bệnh viện.
Bệnh viện uyển chuyển mời cậu đến một chuyến.
Cha mẹ của Chu Khai qua đời đã lâu, họ hàng cũng rất ít, càng không có con cái. Ngoại trừ Thẩm Trường Thanh thì trên đời này Chu Khai thật sự không tìm được người nào có quan hệ thân thuộc hơn nữa.
Nhưng mà vị họ Chu này hiện tại vẫn không chịu nhận rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-kiem-ban-trai-trong-thung-rac/1343107/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.