Thư ký như muốn nổ não: “Tuyên bố phải đưa ra điều chỉnh lâm thời…”
Chu Khai tức giận nói: “Đây là chuyện khi nào?”
Không chờ thư ký tiếp tục mở miệng, ông ta liền nói: “Chờ tôi về rồi hãy nói!” Dứt lời liền cúp máy.
Sam ở bên cạnh nghe thấy toàn bộ cuộc đối thoại, trong đầu tràn đầy mấy email hư hư thực thực nhận được từ cậu Thẩm thần bí.
“…Tôi sẽ cho anh một cơ hội. Hy vọng anh nắm chắc.”
Đây chính là cơ hội đó sao?
Sam cảm thấy hoang đường, nhưng những gì xảy ra mấy ngày gần đây lại khiến anh ta mơ hồ cảm thấy có chút hy vọng.
Chạy về công ty, nghe đầu đuôi câu chuyện, Chu Khai nổi trận lôi đình: “Làm sao có chuyện đó? Cậu thông báo cho tôi khi nào?”
Thư Ký trưng ra vẻ mặt như đưa đám: “Khoảng 10 giờ sáng. Là ngài tự mình an bài tôi đi tổ chức cuộc họp.”
Chu Khai không chịu tin: “Làm sao tôi lại không nhớ có chuyện đó?”
Thư ký nói: “Không có chỉ thị của ngài thì làm sao tôi dám vượt cấp an bài cuộc họp?”
Chu Khai vẫn không thể tin.
Thư ký hết cách, gọi tới trợ lý lúc đầu đến thông báo với anh ta về sự cố.
Trợ lý là một người da đen trẻ tuổi, sau khi đi vào liền khách khí lễ độ mà uốn cong eo, đưa lên bảng ghi chép hội thoại của mình và thư ký cho Chu Khai xem, cũng tỏ rõ mình có thói quen ghi âm điện thoại. Nếu như Mr. Chu cần thì cậu ta có thể lập tức cung cấp.
Nhìn người tới là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-kiem-ban-trai-trong-thung-rac/1343096/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.