Đàm Vân Sưởng vốn chỉ nói đùa là “Mối tình đầu”, vì dù sao cô nhóc cũng mới mười sáu tuổi, còn luôn ngoan ngoãn ở nhà, nhìn kiểu gì cũng không giống người có mối tình đầu.
Nhưng sau khi Đường Nhiễm bổ sung xong, Đàm Vân Sưởng mới xấu hổ. Hắn cúi đầu nói thầm: “Quen biết từ nhỏ, đây không chỉ là mối tình đầu, mà còn là thanh mai trúc mã nha……”
Đàm Vân Sưởng không nói lớn, nhưng tai Đường Nhiễm lại nhạy, không hề bỏ sót chữ nào. Cô suy nghĩ hai giây mới lắc đầu, “Không phải thanh mai trúc mã, chúng ta quen biết từ rất sớm, nhưng thời gian ở chung cũng không nhiều.”
“Là mối tình đầu sao?” Âm thanh máy móc thanh âm đột nhiên chen vào nói. Đường Nhiễm ngẩn ra, quay người lại, cô cong khóe mắt, “Đến cả vùng ngôn ngữ này Lạc Lạc cũng có ư?”
“Khụ khụ……” Đàm Vân Sưởng gượng cười, nói giúp Lạc Trạm, “Người máy này có chức năng đối thoại rất lợi hại.”
“Ừm.” Đường Nhiễm gật gật đầu, nghiêm túc nghĩ đến vấn đề mà “Người máy” hỏi.
Im lặng vài giây, ba người tận mắt thấy, khuôn mặt thanh tú của cô gái nhỏ bên cạnh bàn chậm rãi nổi lên một chút ửng hồng.
Giọng cô dịu lại: “Em rất thích cậu ấy.”
“……” Đàm Vân Sưởng và Lâm Thiên Hoa đã không dám nhìn vẻ mặt Lạc Trạm.
Cảm nhận được luồng áp suất thấp truyền tới từ người nào đó, Đàm Vân Sưởng chỉ có thể căng da đầu mà nói: “Này, Đường Nhiễm, lúc mà em với thằng nhãi đấy quen biết thì hai đứa mới chỉ là lũ nhóc thôi, sao mà biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc/232308/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.