Huyền quan an tĩnh mười mấy giây, Lam Cảnh Khiêm mới tìm về giọng nói của mình: "Ngày mai, liền ――?"
"Là bạn anh ấy nói anh ấy cuối tuần sẽ tương đối nhàn rỗi hơn chút." Khuôn mặt cô đỏ bừng, ngữ khí lại nghiêm túc như đang làm báo cáo học thuật, "Hôm nay cùng chú đi ra ngoài, cháu đã nỗ lực để thích ứng với hoàn cảnh xa lạ làm chính mình không sợ hãi như vậy―― về sau cháu nhất định sẽ biểu hiện tốt hơn trước!"
"......"
Bị cô coi như chuột thí nghiệm, vẫn là thí nghiệm làm thế nào cùng một cái hỗn tiểu tử rất có thể đối cô lòng mang ý xấu ở chung......
Thâm tâm ông bố già này sắp tan nát.
Đường Nhiễm không hề phát giác.
Cô đợi trong chốc lát, không nghe thấy "chú tài xế" trả lời, chủ động mở miệng: "Chú, cháu đi trước cất áo khoác, chú hẵn ngồi đi."
"Được." Lam Cảnh Khiêm trấn tĩnh lại, "Cần chú giúp gì không?"
"Không cần, cảm ơn chú."
"......"
Đường Nhiễm nói xong, xoay người đi về phía phòng ngủ.
Về phòng, cô mới vừa đổi sang quần áo ở nhà, di động đặt trong áo khoác liền vang lên.
"Này, có điện thoại." Thanh âm trợ thủ AI lười nhác lại lãnh đạm vang lên.
Nhớ tới thanh âm chủ nhân, Đường Nhiễm ngây người hai giây, nhịn không được nhếch lên khóe miệng: "Lạc Lạc, là điện thoại của ai?"
"Số trong danh bạ, tên là ' cửa hàng trưởng '."
"Ừ, bắt máy đi."
Đường Nhiễm sờ soạng điện thoại từ trong túi áo lấy ra, đưa lên tai.
Bên kia vang lên giọng nói Đàm Vân Sưởng bị ép tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc/1014332/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.