Trong tình yêu, không có gì có thể so với việc yêu thương của mình được đối phương đáp lại, Diệp Chân nghe được hắn nói về nhà, trong lòng chua ngọt lẫn lộn, so với mùi vị của kẹo hồ lô càng làm cho người ta muốn ngừng mà không được, giọt nước mắt to như hạt đậu không ngừng lăn xuống hai má, đôi môi ấm áp của Hạ Kiêu không ngừng lưu luyến tại mấy giọt nước mắt, ôn nhu đến nỗi làm cho cậu một giây cũng không chờ được mà xoay người hôn lên.
Tư thế vội vàng đòi hôn làm cho Hạ Kiêu sợ tới mức sửng sốt, lập tức cúi đầu phối hợp nụ hôn của cậu.
Cánh môi mềm mại còn lưu lại vị ngọt của kẹo, giọng mũi dày đặc của Diệp Chân lẩm bẩm một câu: "Cảm ơn anh, cũng thích em..." Lầm bầm lầu bầu, cũng không biết là Hạ Kiêu có nghe rõ hay không, chỉ cảm thấy nụ hôn triền miên hơi ngừng lại một giây, sau đó lại càng thêm nhiệt liệt. Hạ Kiêu ôm eo cậu, tay xoa nhẹ trên cái mông mềm mại, Diệp Chân duỗi tay ôm cổ hắn, ra sức đưa đầu lưỡi vào trong miệng hắn, giống như một con sơn dương bị hiến tế.
Một bàn tay còn đang cầm kẹo hồ lô, cậu cầm mỏi nhưng lại không chịu ném, Hạ Kiêu liền ôm lấy cậu, giống như ôm đứa nhỏ mà nâng mông cậu đi đến phòng bếp, tìm một cái bát đặt kẹo hồ lô vào.
Hạ Kiêu: "Được rồi chứ?"
"Dạ..." Diệp Chân duỗi đầu lưỡi đỏ tươi liếm liếm môi, ôm đầu của hắn lại hôn lên.
Hạ Kiêu uống có hơi nhiều rượu, tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc-nua-lam-vo-cua-anh-di/614251/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.