Một trận ẩu đả ở trung tâm trị liệu cũng không tạo thành tổn hại gì nhiều, chỉ cần tĩnh dưỡng điều trị một thời gian sẽ khỏe lại, nhưng điện giật cùng với hồi hộp quá độ lại ảnh hưởng nghiêm trọng đến tinh thần của Diệp Chân, làm cho Diệp Chân rơi vào ký ức "hồi tưởng", khuyên tai trân châu, đèn huỳnh quang trong phòng giật điện, còn có bình dịch đang nện xuống.. Những hình ảnh đó nhẹ nhàng không có động tĩnh gì mà xâm nhập vào trong đầu cậu, làm cho cậu trở nên có điểm thần hồn nát thần tính.
Diệp Chân rất kháng cự nằm viện, truyền nước cũng chỉ có thể nằm, nhưng cậu ngủ không được ngon giấc, mặt mày nhíu chặt, trong mộng như có một con quái vật không ngừng giương nanh múa vuốt. Hạ Kiêu chỉ có thể đi hỏi thăm bác sĩ cố vấn, đến chạng vạng thì Diệp Chân cuối cùng cũng đã truyền xong một bình nước muối, hắn liền dẫn cậu về nhà.
Lúc đi ra, Diệp Chân nằm trên lưng Hạ Kiêu, mặc một cái áo choàng len thật dày, mắt cá chân bên phải còn quấn vải thưa, y tá giúp đỡ đem túi quần áo cùng với mấy bịch thuốc đưa cho hắn mang theo, lúc đi ngang qua y tá liền nghe được tiếng cười của mấy cô, Diệp Chân liền vùi đầu trong cổ Hạ Kiêu, hạ giọng oán giận: "Đều tại anh, cứ nhất định phải cõng em, anh xem đi, các cô ấy đều đang cười em..."
Hạ Kiêu cũng hạ thấp giọng, nghiêm trang đề nghị: "Vậy em đội mũ lên đi."
Diệp Chân như một con đà điểu đang co rút, lập tức không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc-nua-lam-vo-cua-anh-di/614234/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.