Diệp Chân do dự cả ngày, không biết nên nói với mẹ chuyện muốn chuyển ra ngoài ở như thế nào mới tốt.
Mẹ con bọn họ vừa mới gặp lại nhau, tất nhiên là không muốn tách ra, huống hồ cậu còn chưa chuẩn bị tốt việc xuất quỹ, nếu nói thẳng ra là đến nhà Hạ Kiêu ca ca ở, bây giờ đã không còn nhỏ như trước đây nữa, hai đại nam nhân ở cùng một chỗ không khỏi có chút kỳ quái, sợ rằng Diệp Minh Nhu sẽ hoài nghi.
Bệnh của nàng vừa mới có chuyển biến tốt, ngày thường Diệp Chân bị bắt nạt tại Lục gia cũng không dám nói cho nàng biết, huống chi là chuyện lớn như vậy, lỡ như làm nàng kích động, bệnh tình xấu đi thì hối tiếc không kịp.
Lúc chạng vạng, cậu nhìn màn hình di động nhảy lên hai chữ "Hạ Kiêu", buồn rầu ghé vào trên bàn làm việc, hữu khí vô lực: "Vâng, em lập tức xuống dưới." Cậu không yên lòng nghĩ: Nhưng là em kỳ thật...cũng rất muốn ở cùng anh, món thịt ướp bia lén học được còn chưa có nấu cho anh ăn thử nữa...
Hôm nay Trần phó tổng đến thu dọn đồ đạc, nói tạm biệt với mọi người, vì chuyện này mà Diệp Chân vô cùng áy náy, cố ý đuổi theo nói lời xin lỗi, Trần phó tổng lại nói thẳng là không phải lỗi của cậu, không cần phải để bụng. Huống hồ...Ông ta cười tới ý vị thâm trường: "Tiểu Lục tổng, nhờ phúc của cậu, tôi đã tìm được chỗ tốt rồi."
Lúc đó Diệp Chân còn chưa hiểu rõ ràng, sau này trong hội nghị thường niên ở khoa học kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc-nua-lam-vo-cua-anh-di/614220/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.