Trình Hồng canh đúng thời gian gọi điện thoại cho Hạ Kiêu, dặn dò hắn sắp xếp quần áo cho tốt, tuần sau nàng sẽ tự mình về nước đón hắn qua B Thành chúc thọ lão gia.
"Dạ...Vâng..."
Hạ Kiêu lười biếng ngồi trên sô pha, vừa xem tin tức truyền hình vừa nghe mẹ hắn nói, vô cùng qua loa đáp ứng, tiếng nước trong phòng tắm đã ngừng được một lúc lâu, hắn có chút lo lắng Diệp Chân sẽ ngủ gục ở trong đó, quay đầu gọi: "Diệp Chân! Cậu không sao chứ?"
"Em đang mặc quần áo..."
Trình Hồng ngừng lại, lập tức truy hỏi con trai: "Ôi chao, trong nhà còn có khách à? Bây giờ bên đó đã rất muộn rồi đi, Kiêu Kiêu, con mau dẫn người ta về nhà, hai đứa vẫn còn nhỏ, biết chưa?"
Hạ Kiêu bất đắc dĩ bóp trán, vô cùng ghét bỏ hành vi nói bóng nói gió của mẹ hắn: "Mẹ...Đó là đứa nhóc hàng xóm, mẹ nghĩ gì vậy? Cậu ấy quên mang chìa khóa, không về nhà được."
"À ~ ~ vậy thì tốt rồi, con cũng đừng có khó ở đấy, đừng bắt nạt hàng xóm."
"Con...Con bắt nạt cậu ấy lúc nào?"
Trình Hồng hừ lạnh: "Mẹ là mẹ con, mẹ còn không hiểu con sao? Hồi trước chẳng phải là con đánh nhau với người khác mới phải chuyển trường sao..."
Hạ Kiêu nghe mẹ hắn lật lại chuyện cũ, không ngừng trào phúng hắn, nhất thời không phản bác được, tính tình trước kia của hắn quả thật rất không tốt, ở B thành, hắn không những đánh nhau với nam sinh trong trường, mà còn gây nhau với học sinh trường khác, thường xuyên đánh nhau làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc-nua-lam-vo-cua-anh-di/614198/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.