Lần đầu tiên Hạ Kiêu gặp Diệp Minh Nhu, lúc mở cửa hắn chỉ mặc độc một chiếc quần đùi. Chạng vạng lúc này là thời điểm hắn thường tắm rửa, nhưng còn chưa kịp xả nước gội đầu thì cửa nhà lại vang, hắn còn tưởng là nhân viên thu phí điện nước, mắng một câu: "Đệch, sớm không đến muộn không đến."
Hắn một bộ đằng đằng sát khí đi ra, một tay xoa mái tóc còn dính bọt đang nhỏ giọt.
Là phụ nữ, nhưng khuôn mặt giống y đúc Diệp Chân.
Hắn sửng sốt một giây, lập tức khép cửa lại, hô to qua khe cửa: "Dì à, dì chờ con một lát."
Diệp Minh Nhu bưng một bát sủi cảo đứng đó, cảm thấy có chút buồn cười.
Lúc cửa được mở ra một lần nữa, thiếu niên đã mặc quần áo chỉnh tề, tuy rằng vẫn còn có bọt biển từ trên đầu tóc chảy xuống...
Cô cong mắt, khuôn mặt đầy ý cười nói: "Chào cháu Hạ Kiêu, dì là mẹ của Diệp Chân, hôm nay trong nhà có làm món sủi cảo, nghe Chân Chân nói cháu thích ăn nên dì đem qua một ít cho cháu nếm thử."
"..."
Hạ Kiêu hoàn toàn không nhớ rằng mình đã nói thích ăn sủi cảo với quỷ thích khóc lúc nào cả, hắn nhận lấy bát sủi cảo thơm nức óng vàng, cảm thấy chắc chắn là tự đứa nhỏ kia thích ăn nên bịa ra chuyện hắn cũng thích ăn: "Cám ơn dì ạ...Dì muốn vào nhà ngồi không ạ?"
"Không cần, không cần." Diệp Minh Nhu khoát tay: "Dì chỉ muốn cảm ơn cháu đã giúp đỡ Diệp Chân, dì về đây...Cháu mau đi gội đầu đi."
Hạ Kiêu lau lau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc-nua-lam-vo-cua-anh-di/614185/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.