https://truyen4u.net/author/NekoU207
Hạ Trác Quần không quá trách móc nặng nề Hạ Lăng, lạnh mặt răn dạy vài câu liền để cô rời đi.
Hạ Lăng rũ đầu, che khuất tầm mắt, từ đầu tới cuối đều không có nửa câu giải thích, lẳng lặng xoay người trở về phòng.
Cô đi rồi, Hạ Trác Quần khẩn trương bắt lấy vai Đường Nhạn Mai, "Nhạn Mai, bà không sao chứ, thân thể có chỗ nào không thoải mái không?"
"Không có." Đường Nhạn Mai lắc đầu cười nói: "Tôi cũng có uống đâu."
"Nha đầu này thật là! Lá gan càng lúc càng lớn, quả nhiên không thể đối xử với nó quá tốt."
Hạ Trác Quần trong lòng tức tối, "Nhạn Mai, về sau bà muốn uống cà phê cứ việc phân phó người hầu là được, cố gắng giữ khoảng cách với con bé."
Tuy rằng nhìn qua Hạ Lăng không giống dạng người lòng dạ hẹp hòi, nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nhỡ cô thật sự làm ra cái gì tổn thương Nhạn Mai, đến lúc đó ông có hối hận cũng không kịp.
"Tôi sẽ chú ý."
Đường Nhạn Mai mỉm cười gật đầu, ánh mắt hơi rũ xuống, nhìn từng mảnh ly sứ nhỏ cùng với cà phê hỗn độn trên thảm, vẫy tay nhẹ giọng gọi người hầu tới, từ tốn mở miệng: "Bác Lục, phiền người dọn sạch chỗ này đi, dơ muốn chết."
https://truyen4u.net/author/NekoU207
Buổi tối 10 giờ rưỡi, Hạ Lăng làm xong bài tập có chút khát nước, cầm ly pha lê tới phòng khách rót nước uống.
Phòng Hạ Trác Quần vốn dĩ ở lầu ba, từ khi Đường Nhạn Mai trở về, liền dọn tới ngủ cùng bà ở lầu một, mà Hạ Lăng mỗi lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc-nha-ta-nhuong-nguoi-o/1126473/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.