Đầu Tử trố mắt ra, nhìn số vàng có sức hút lấp lánh nằm trên mâm đặt ở bàn rượu. Bao nhiêu đó, đối với một ả bán hoa trong Hạ Hồi Lầu mà nói là vô cùng lớn, có thể xoá sạch nợ chuộc thân. Bọn họ ai nấy đều mắt sáng long lanh, không thể rời mắt khỏi số vàng đó, bắt đầu muốn liều mạng đánh cược. Dù sao cũng giống như lời Từ Phong đã nói, chỉ ném có mấy lần thì đâu thể chết người?
Thế là bọn họ nhất loạt nghe lời răm rắp, bộ dạng hệt như mấy chú cún con. Tulen không thấm nổi trò chơi kì lạ này của Từ Phong, nhưng đã đánh cược rồi vẫn nên thử một lần. Gã ta không nghĩ đến chuyện lương thiện mà ban phát vàng cho ai đó, chỉ đơn thuần là muốn thắng cược.
"Gà chiến" của ba người bọn họ lần lượt quỳ xuống trước mặt, hai người sẽ thay phiên nhau "nhận" vàng. Cuối cùng, người của đội nào chịu đựng được lâu nhất thì cả đội đó đều sẽ thắng. Từ Phong nhìn cô gái trước mặt, không hiểu sao cô ả lại có vẻ nhút nhát hơn mấy cô kia. Hắn ra vẻ thương hoa tiếc ngọc, vuốt vuốt mi mắt cô gái đó vài cái.
"Đừng để anh thất vọng đấy!"
Cô gái đó gật gật đầu, nhắm mắt lại chấp nhận số phận. Đám thiếu gia nhà giàu này làm gì hiểu được cảm giác của những người có thân phận thấp hèn như vậy. Cô bé chỉ là một trong số những người thuộc tầng lớp thấp, có lẽ vẫn còn nhiều người bị chà đạp hơn. Đầu Tử và Tulen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc-khi-khong-co-anh/2878284/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.