Đầu Tử đang ngập tràn cảm giác khoái lạc như ở chốn tiên cảnh, bỗng nhiên bị Tulen vỗ vai một phát trở về hiện thực. Gã không nói lời nào mà chỉ kéo gã ta ra khỏi đám nữ phục vụ đang tiếp rượu.
"Gì vậy?"
Bị kéo đến tận cửa ra vào của sòng bài, gã ta từ đầu đến cuối vẫn không hiểu nguyên nhân vì sao. Cho đến khi Tulen nhìn đi nhìn lại một lượt, đảm bảo không ai đang ở gần mới kề vào tai gã ta nói.
"Từ Phong cho người sang bằng sòng bài. Ra khỏi đây ngay!"
Đầu Tử suýt nữa sặc nước miếng trố mắt ra nhìn.
Bên ngoài, người của Từ Phong đã bắt đầu hành động. Bọn họ ăn mặc kín đáo, dùng khăn đen che mặt để tránh bị người khác chú ý đi thẳng ra phía sân sau của sòng bài. Khu này bình thường gần sáng đã bắt đầu có người qua lại, vì cách đó không xa có một cái chợ nhỏ. Từ Phong muốn mọi việc diễn ra nhanh gọn, vậy nên khi vừa đổ xuống mấy bình xăng thì họ đã liền phóng hoả.
Lửa cháy bùng lên ngay lập tức, màu đỏ rực nhanh chóng bao trùm cả khu sau của sòng bài khiến người nhìn tá hoả. Một số người chạy từ phía sau ra trước cửa hô hoán.
"Cháy rồi! Cháy rồi!"
Gã đầu trọc vẫn chưa cảm nhận được gì, thong thả tiễn Đầu Tử và Tulen ra ngoài chợ đến khi xoay đầu lại nhìn. Đám cháy như một con quái vật bằng lửa khổng lồ, lúc gã ta nhận ra thì sòng bài đã bị nuốt chửng. Sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc-khi-khong-co-anh/2878231/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.