🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Gì? Gì cơ?"



Đầu Tử vừa hỏi vừa ngoáy lỗ tai. Ai mà biết Từ Phong hắn lại tự luyến đến mức độ này. Thật tình cứu vãn không nổi nữa. Thạch Ngọc Cầu đứng ở gần đó, thoáng chốc không nhịn được mà khoé môi cũng cong lên. Cảnh tượng này lại vô tình bị Từ Phong nhìn thấy.



Là đang cười hắn sao?



"Tiểu Cầu!"



Thạch Ngọc Cầu vừa nghe gọi tên liền cứng họng, khoé môi cong lên lập tức thu lại. Nếu để hắn biết cô đang cười vì độ tự luyến của hắn thì sao đây? Biết đâu chừng hắn lại nổi đoá. Trong nhà này ngoài cô và hắn ra những người còn lại chỉ là khách, muốn trút giận hắn cũng chỉ có thể tìm cô. Như vậy chẳng phải tiêu đời rồi sao?



Cô ngước lên nhìn, ra vẻ đã nghe thấy. Từ Phong nhíu mày, nhìn một hồi lâu rồi ngã lưng ra ghế, dáng vẻ phóng túng.



"Nói xem! Ở đây ai đẹp trai nhất?"



Cô há miệng. Tulen và Đầu Tử đang ăn dưa thì bị sặc suýt nữa đã phun ra tùm lum. Gì mà ở đây ai đẹp trai nhất? Hỏi cô thì đương nhiên cô sẽ trả lời là hắn rồi? Như vậy thì công bằng ở đâu ra chứ?



Tulen nuốt nước ừng ực, nhìn cô nói.



"Này! Công bằng mà nói thì đừng hỏi cô ấy! Vì cô ấy là người làm cho mày còn gì?"



Đầu Tử tán thành ý kiến này, gật đầu lia lịa.



"Chứ gì nữa?"



Từ Phong bỏ ngoài tai mấy lời ồn ào đó. Gần đây hắn lại phát hiện ra cô nói chuyện quả thật

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khoc-khi-khong-co-anh/2878209/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đừng Khóc Khi Không Có Anh
Chương 36: Ba Đứa Trẻ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.