“Đối với ba mẹ của em, anh có thể được họ tiếp nhận hoặc là phản đối, nhưng đối với em, nếu không phải là anh em nhất định sẽ không cảm thấy hạnh phúc.” Thư Tiếu đưa tay khẽ vuốt lên bờ môi của Giang Hoài, “Em cũng không vì người nào phản đối anh mà lựa chọn thỏa hiệp.” Một bàn tay khác của cô cầm lấy tay phải của anh, “Bất luận thế nào anh cũng không được phép buông tay em ra, bởi vì chỉ cần anh khẽ động một chút cũng có thể làm em bị tổn thương, khiến em nản lòng thoái chí, chỉ có anh buông tay, người khác có phản đối cũng vô dụng.”
Ngón tay của Giang Hoài khẽ cong, nhẹ nhàng gãi gãi lòng bàn tay của cô: “Rõ.”
Lúc ăn cơm tối, để ăn mừng buổi biểu diễn thành công, Thư Tiếu “đặc cách” cho Giang Hoài khui một chai rượu, rót cho anh nửa ly, chính cô cũng uống hết mấy ly, trong lòng đặc biệt vui vẻ. Giang Hoài cưng chìu cùng Thư Tiếu đùa giỡn nói chuyện phiếm, cho đến khi thần sắc của cô bắt đầu mơ màng mới gọi phục vụ đến đỡ cô lên giường.
“Giang Hoài, tương lai của chúng ta nhất định sẽ rất hạnh phúc!” Thư Tiếu nằm trên giường, vươn cánh tay thon dài làm ra tư thế như muốn anh ôm.
Giang Hoài buồn cười lại bất đắc dĩ nhìn cô.
“A!” Thư Tiếu giống như nhớ tới cái gì, tỉnh táo một chút, lồm cồm bò dậy, chủ động ôm cổ Giang Hoài, giống như con mèo nhỏ cọ cọ trước ngực anh, “Em và anh ai ôm cũng như nhau, không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khi-de-yeu/1963830/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.