Thứ hai, Mạnh Văn Phi đến công ty rất sớm, đầu tiên là mở máy kiểm tra email, giải quyết các công việc quan trọng trước, sau đó định gọi Liễu Nghị, hỏi anh ta xem chuyện của Phương Tĩnh thế nào rồi. Chưa đợi anh gọi, Liễu Nghị đã tự mình chạy vào.
"Anh Phi, cô gái lần trước, người tên Phương Tĩnh ấy, cô ấy không đến được rồi."
Mạnh Văn Phi ngẩn người, trực giác cảm thấy là do thái độ lần trước của mình không tốt. "Vì sao?"
"Cô ấy nói cuối tuần vừa qua đã tìm được công việc mới rồi."
Mạnh Văn Phi nhíu mày: "Việc này tôi nói với cậu từ thứ sáu rồi mà."
Liễu Nghị không hiểu, vâng, nói vào thứ sáu, hơn mười giờ tối thứ sáu đó anh hai.
"Thế cậu liên lạc với cô ấy khi nào?"
"Mới vừa nãy, vừa đi làm em liên lạc ngay."
"Sao cuối tuần cậu lại không liên lạc."
Liễu Nghị sa sầm mặt, cuối tuần đâu có đi làm hả anh hai.
"Cậu đi hỏi cô ấy, bên kia là công ty gì, làm việc gì, tiền lương và điều kiện các thứ ra sao."
Liễu Nghị: "..." Anh ta nhìn sắc mặt của Mạnh Văn Phi, rồi nói: "Em có cố tranh thủ chứ."
Anh cuộc chạy bộ năm cây số, anh tuyệt đối mong cô gái kia đến làm hơn cả lão đại, anh cực kỳ muốn ăn cơm do cô ấy nấu, nên chớ nghi ngờ sự nhiệt tình và quyết tâm của anh. "Em hỏi cô ấy rồi, điều kiện của chúng ta không tệ, bảo cô ấy suy nghĩ thêm một chút. Rồi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-khach-sao-anh-yeu-em/2718616/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.