Giang Kiến Thành hình như có nói gì đó sau khi tôi rời đi, tôi nghi hoặc trở lại chỗ ngồi, giọng của thầy Mã Nguyên như xuyên thủng màng nhĩ của tôi. Mông tôi vừa chạm xuống ghế, chưa kịp kết nối tai nghe Bluetooth thì thấy Mã Nguyên đã hỏi một câu.
“Lý Khanh Khanh, bạn học Lý Khanh Khanh, em trả lời câu hỏi này đi.”
What?
Cứu mạng, tôi nhất định sẽ hậu tạ hậu đãi.
Sau mười giây, đầu óc tôi trở nên trống rỗng, tôi run rẩy bật micrô lên, "Thưa thầy, em đây ạ."
“Thưa thầy, thầy có nghe thấy không ạ?”
“Thưa thầy, theo em thấy thì…ừm…”
Tôi làm tất cả mọi thứ chỉ để câu giờ.
Có điều gì xui xẻo hơn lần đầu tiên trong giờ học lười biếng mà bị bắt luôn không?
Giang Kiến Thành như một vị thần, bước đến gần tôi và đưa cho tôi xem trang điện thoại di động của anh ấy. Đó là một câu trả lời trên Baidu, anh ấy ra hiệu cho tôi đọc nó.
“Ừm ừm ừm…”
Tôi gật đầu lia lịa.
Ngay lúc đó tôi như nhìn thấy vầng hào quang tỏa sáng của Bồ Tát quanh người anh ấy, ông trời đã phái anh ấy xuống để cứu tôi.
Giây tiếp theo, giọng tôi trở nên vô cùng hùng hồn, tôi đọc theo văn bản có sẵn.
“Tốt, trả lời chính xác. Cảm ơn bạn học Lý Khanh Khanh.”
“Cảm ơn thầy ạ.”
Trong cơn choáng váng, tôi rùng mình muốn tắt micro.
“Lên lớp thì ngoan ngoãn nghe giảng đi.”
Giang Kiến Thành gõ nhẹ vào đầu tôi chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ke-wifi-tim-duoc-ban-trai/2483189/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.