5.
Bữa tối ăn cơm ở nhà Giang Kiến Thành.
Mẹ tôi và dì Địch đã cùng nhau làm hoành thánh và há cảo.
Giang Kiến Thành và tôi đang ngồi đối diện nhau, tôi không biết có phải do ảo tưởng của mình không mà tôi luôn nghĩ anh ấy đang nhìn tôi. Mỗi lần tôi nhìn anh ấy, anh ấy đều cúi đầu xuống, hoàn hảo tránh được ánh mắt của tôi.
Bữa ăn cứ như thế, chúng tôi im lặng không ai nói chuyện với ai.
Tôi có chút chột dạ, lúc trưa là anh ấy đang ngủ, tôi thì còn thức.
Sau bữa tối, các mẹ xuống lầu đi dạo tiêu hóa thức ăn, tôi và Giang Kiến Thành dọn dẹp đồ ăn, lau bàn.
Tôi vươn vai, mang trái cây từ tủ lạnh ra với hai cái nĩa. Vừa đút một miếng xoài nhỏ vào miệng, Giang Kiến Thành đã tóm gọn tôi và kéo vào phòng anh ấy.
"Hôm nay em đã hôn tôi."
Trực giác nhắc nhở tôi có gì đó không ổn.
"Không phải anh đã ngủ rồi sao?"
Giang Kiến Thành không nói gì, trong đầu tôi lóe lên, "Anh giả vờ?"
"Ừm."
Toi rồi, mất mặt quá, anh ấy hẳn là đã nghe hết những gì tôi nói.
Tôi bước tới, sẵn sàng tẩu thoát.
Rất tiếc, Giang Kiến Thành đã đoán trước được suy nghĩ của tôi, anh ấy ngăn tôi lại, đè tôi ngồi xuống giường rồi ngồi xuống.
Nói thật, chân tôi mềm nhũn, không đứng dậy được.
Anh ấy liên tục hỏi tôi, không cho tôi bất kì cơ hội nào để trả lời.
Không có chút ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ke-wifi-tim-duoc-ban-trai/2483184/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.