Dứt lời, anh đi vào phòng tắm ngay, Hữu Túc nhìn mọi thứ trong phòng, giống như một ngôi nhà 2 tầng được thu gọn vậy, cô đi vào phòng ngủ, anh thích màu đen, tông màu chủ đạo là màu đen, hèn gì lúc nào cô cũng thấy anh đen tối, Hữu Túc nằm xuống giường, nhất định Tiểu Tam sẽ không thích ở đây, nó là con chó thích màu hồng lấp lánh mà, lâu rồi cô chưa thấy nó thì phải ? Ngày mai cô sẽ về nhà vậy ? Cự Tàn Tôn tắm xong thì đi ra ngoài, nhìn cô nằm vất vưởng trên giường anh nói :
-Ngày mai tôi đưa em đến một nơi.
Hữu Túc nhìn vào mắt anh một chút và nói :
-Sau này anh nhất định phải phụ em trông tiệm.
Cô đoán đúng dự định của anh, anh cũng chẳng nói gì, anh bước ra ngoài phòng khách nghe điện thoại, Nhị Gia mời anh đến khách sạn R họp mặt cùng Nhất Gia và Anh Lớn, anh chỉ ừ một tiếng rồi tắt máy đi. Sau đó, anh ngồi xuống ghế vừa lau tóc vừa nhìn chằm chằm vào Hữu Túc đang nằm trong phòng ngủ, từ khi về lại thành phố, anh đã liên lạc với các bác sĩ nước ngoài có tên tuổi để hẹn gặp tất cả bọn họ một lần, anh không muốn đứng nhìn Hữu Túc cứ như vậy rồi rời bỏ anh, anh chính là không can tâm, anh muốn dành mọi thứ của cô từ tay cái chết.
Ngày hôm sau, Hữu Túc về nhà cô thăm bố mẹ và Tiểu Tam, bố cô thì bận đi công tác liên miên, còn mẹ cô thì ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-im-lang-voi-em-tinh-yeu/2230673/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.