Chưa dứt câu Lý Dung đã cảm thấy luồng khí lạnh bao trùm không gian, nhìn lại biểu cảm con trai mình có chút đáng sợ
Nhâm Dạ nhìn chằm chằm vào Mộc Tư Tư:” Người cậu va phải lúc nãy là Minh Du?”
Mộc Tư Tư bị khí thế của anh doạ sợ, khẽ gật đầu
Nhâm Dạ không nói lời nào xoay người ra khỏi bệnh viện
Lý Dung mắt sáng bừng như nhìn thấy được hy vọng. Nhóc con đó phản ứng thái quá như vậy, không lẽ:” Minh Du! Tư Tư người lần trước con nói cũng tên Minh Du. Nhâm Dạ chính là đỡ một dao cho cô gái đó”
Sự ghen ghét loé lên trong mắt Mộc Tư Tư:” Dì à, chân con đau. Chúng ta trở về trước có được không?”
Lý Dung nhanh chóng gọi tài xế đưa cô về, còn chính mình trở về căn hộ của con trai. Xem ra con bà vẫn còn cứu được.
Mộc Tư Tư về đến căn hộ, bước vào phòng tắm, nhìn khuôn mặt mình trong gương. Cô không đẹp sao? Vì sao mọi người chỉ chú ý đến nó, nó là cái thá gì chứ.
Mộc Tư Tư thông thả bước đến sofa, ngắm nhìn kiệt tác của mình. Chân cô vốn chẳng bị làm sao, nhưng không bị thương thì làm sao hủy hoại được con nhóc đó
Mộc Tư Tư cầm điện thoại chụp một vài tấm ảnh, đăng lên trang trường với dòng cap “Mọi người đi đứng cẩn thận nhé”.
Minh Du vừa hết tiết hình hoạ liền chạy mua thuốc sát trùng. Cô ngồi trên băng ghế rửa vết thương. Bôi thuốc xong nhưng không biết làm cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-tron/3423504/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.