Toàn trường không ngừng xôn xao
Minh Lục vỗ vai Triều Vũ:” Cậu sao thế? Miệng đủ nhét một quả trứng gà rồi đấy?”
Triều Vũ khép miệng lại, chỉ vào hai người phía sân đối diện:” Cậu không thấy gì sao?”
“Thấy cái gì chứ? Cứ ấp a ấp úng, cậu là con gái à?”
Triều Vũ thấy anh không biết thật liền hỏi:” Lúc nãy cậu không có ở đây?”
“Tôi buổi trưa ăn trúng đồ không vệ sinh” Nói đến đây sắc mặt anh liền không tốt. Lần sau không dám ăn đồ bậy bạ bên ngoài nữa
“Cậu như vậy có ra sân được không?”
“Không sao, ông đây đi một lần là khoẻ rồi” Khuôn mặt Minh Lục dào dạt đắc ý.
Tiếng còi của huấn luyện viên vang lên, ra hiệu cho cầu thủ hai đội tập trung, Nhâm Dạ thì thầm với cô:” Nhớ xem anh thi đấu”
Anh xoay người, dừng lại trước mặt Hà Diệp:” Cậu có việc ở đây sao?”
Trước ánh nhìn áp bách của anh, Hà Diệp cười gượng:” Không có, Nhâm học trưởng thi đấu cố lên”
“Ánh mắt cậu cũng rất tốt” Dứt lời anh cũng chạy chậm ra sân, không để Hà Diệp cơ hội trả lời
Hà Diệp trở lại chỗ ngồi của mình, ánh mắt lúc nãy của đại thần thật đáng sợ, đứa nào nói Minh Du và đại thần không có quan hệ ông đây đập chết nó
Paparazzi Giản Tâm Di đương nhiên quay lại toàn bộ quá trình, cả việc Hà Diệp tiếp cận Minh Du cho đến lúc đại thần xuất hiện. Cô cảm thấy có thể sản xuất phim luôn rồi
Tiếng còi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-tron/3376540/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.