“Vừa về liền nghe tiếng hai mẹ con rồi”. Minh Thương đưa đồ cho giúp việc nói
Minh Du chạy đến bên cạnh ông:” Ba, mẹ đang giận ba đó. Là do ba đi mà không nói tiếng nào.”
“Thật sao, cũng may ba có mua chè mẹ con thích nhất không biết mẹ con có chịu tha thứ cho ba không?”
Minh Du cười tươi hùa theo ông nói:” A, cái này dễ nói chuyện con sẽ gửi lời đến mẹ”
“Mẹ thấy sao, ba mua chè mẹ thích ăn nhất, chè Hoàng Đằng này nếu không xếp hàng sẽ không mua được đâu nha” Du Thiểm chỉ là giả vờ giận dỗi nhưng Minh Thương đã cất công dỗ bà như vậy đương nhiên là vui vẻ:” Được. Tha thứ cho ba con”
“Cảm ơn bà xã”
Eo sến súa, ba mẹ cô chính là như vậy, dù bên nhau gần ba mươi năm rồi vẫn rất mặn nồng. Đôi khi còn có chút ngưỡng mộ, sau này cô nhất định phải tìm được người như ba:” Con đi phụ dì Vương một tay”
Du Thiểm rót nước cho ông:” Hôm nay anh về sớm thế, em còn tưởng anh bàn chuyện đến khuya đấy”
Minh Thương nhận ly nước từ vợ mình:” Đối tác là bạn cũ, hôm nay anh gặp con trai nhà họ rất xuất sắc, có thể hợp tác lâu dài”
“Đánh giá cao như vậy nhất định rất giỏi”
“Đúng rồi, nghe nói cậu nhóc đó là bạn Minh Lục, học cùng trường với con gái chúng ta”
Du Thiểm cảm thấy sai sai, ngắt anh:” Anh đừng có suy nghĩ bậy bạ, con gái chúng ta mới bao nhiêu tuổi chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-hong-tron/3361620/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.